

Phân tích truyện ngắn “Những dòng chữ diệu kì” của nhà văn Nguyễn Phan Khuê.
Ngày ấy, cu Minh còn bé xíu, chưa đi học. Tôi rất quý nó, vì nhà nó có cả một thư viện nhỏ. Ba nó là thầy giáo dạy văn trên tỉnh. Cuối tháng, ông mới về nhà nghỉ một hai hôm. Mỗi lần về, ba nó mang theo cả một cặp toàn sách và báo. Khi ba nó đi khỏi là tôi mò đến. Chao ôi toàn truyện là truyện, tôi đọc ngốn ngấu, quên cả ăn cơm. Còn cu Minh thì cứ dửng dưng như không có gì. Cũng phải thôi, vì nó đã biết đọc chữ gì đâu. Tôi bỗng thấy thương nó vô cùng. Vậy mà mỗi khi tôi gọi vào để đọc cho nghe thì nó cứ nhấp nha nhấp nhổm đứng ngồi không yên.
Chiều mùa hè, bọn trẻ chúng tôi mỗi đứa đều có một cánh diều để thả. Thằng Minh rất thích chơi diều. Nó thích nhất là chiếc diều của thằng Hải, vì chiếc diều đó luôn bay cao nhất và đẹp nhất.
Chiều hôm đó, tôi thấy Minh xoắn lấy Hải. Và hôm sau đã thấy Minh cầm chiếc diều đó. Lạ thật. Hải có cho ai cái gì đâu? Khi tôi hỏi Minh, thì nó toét miệng cười:
- Em đổi cho anh ấy cuốn truyện ngoài bìa có vẽ mấy chú lùn với cô công chúa đấy!
- Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn! - Tôi kêu lên tiếc rẻ.
- Gạ mãi anh ấy mới đổi đấy!
Nhìn cánh diều trên trời cao, tôi thấy tức thằng Minh quá. Nhưng truyện là của nhà nó chứ có phải của tôi đâu.
Vài ngày sau, bọn chúng tôi chuyển sang chơi phi máy bay. Những chiếc máy bay được gấp bằng đủ các loại giấy. Tôi thấy Minh vui lắm. Quả thật những chiếc máy bay của nó to và đẹp lạ lùng. Mỗi khi lao lên trời nó lượn rất lâu rồi mới đậu xuống đất. Bây giờ thì giải nhất thuộc về Minh rồi. Nó vừa cười vừa mang những chiếc máy bay đến khoe tôi. Hóa ra Minh đã xé những tờ báo để gập máy bay. Tôi nhìn nó quát lên:
- Mày biết những tờ báo này in gì không hả?
Nó xị mặt rồi cũng cáu lại với tôi:
- Em không thích truyện, mà chỉ thích những chiếc máy bay này thôi.
- Rồi về ba mày sẽ cho mày một trận cho mà xem! Tuần ấy ba Minh về và nó bị mấy roi quắn mông thật. Nó khóc tấm tức nói với tôi:
- Sách báo thì có chơi được đâu mà ba cứ bắt em giữ cơ chứ!
- Là vì như thế này…
Tôi kéo nó ngồi xuống và kể cho nó nghe những câu chuyện mà tôi đã đọc được trong những quyển sách, tờ báo ở nhà nó. Chuyện về những chú lùn tốt bụng, nàng công chúa xinh đẹp, những cung điện, lâu đài dát vàng dát bạc…Tôi thấy đôi mắt Minh sáng lên. Có lẽ nó không tin rằng từ những dòng chữ dày sít bé xíu kia tôi đã nhìn thấy tất cả những điều lung linh đó.
- Em cố mà học đọc, học viết đi, rồi em cũng sẽ tự đọc được những câu chuyện hay, tự mình nhìn thấy những hoàng tử công chúa, tự mình phiêu lưu với những con sóng trên biển khơi hay tự mình cất cao đôi cánh trên bầu trời bao la mà không cần anh dẫn đi nữa…
Minh gật đầu. Và từ bữa đó, hôm nào tôi cũng đến nhà nó, tìm những cuốn truyện hay nhất trên giá sách đọc cho nó nghe. Tất nhiên là chính tôi cũng rất mê những câu chuyện trong ấy…
(Nguyễn Phan Khuê, Cún bông chăm học, báo Thiếu niên tiền phong và Nhi Đồng, 2024)
Chú thích: Nhà văn Nguyễn Phan Khuê ở Hà Nội, Tổng Biên tập Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Nguyễn Phan Khuê là người có nhiều trăn trở trong việc hướng đến những giá trị nhân văn dành cho trẻ thơ. Ông là tác giả của những cuốn sách được xuất bản như: Thiếu nữ bị lạc – tiểu thuyết in năm 1992; Đại uý tí hon – tập truyện thiếu nhi – 1998; Quà của ông Ngoại – tập truyện thiếu nhi – 2011.
…………………………………HẾT……………………………………
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Nguyễn Đình Thi từng khẳng định: “Tác phẩm nghệ thuật là sự truyền cảm”. Văn chương chính là cầu nối gắn kết cảm xúc giữa người viết và người đọc, nơi mà những cảm xúc thầm kín nhất được truyền tải một cách tinh tế. Và truyện ngắn “Những dòng chữ diệu kỳ” của nhà văn Nguyễn Phan Khuê không chỉ thành công bởi nội dung mà còn ở cách nó khơi gợi cảm xúc, biến mỗi từ ngữ thành những giai điệu ngân vang của bản nhạc cuộc sống. Bằng lối viết giản dị, giàu tính nhân văn, tác giả đã khéo léo đưa người đọc về những ngày ấu thơ, về sự diệu kì của ngôn từ và trí tưởng tượng. Câu chuyện không chỉ khắc họa tình bạn hồn nhiên giữa những đứa trẻ mà còn mở ra hành trình khám phá thế giới kỳ diệu của chữ nghĩa, nơi tri thức trở thành cánh cửa mở ra những chân trời mơ ước.
“Những dòng chữ diệu kỳ” kể về cậu bé Minh- một đứa trẻ chưa biết đọc nhưng trong nhà lại có cả một thư viện nhỏ. Tuy có rất nhiều sách, nhưng cu Minh không hề hứng thú với chúng, mà chỉ mải mê với các trò chơi thả diều, phi máy bay. Khi nhìn thấy Minh xé báo để gấp máy bay, nhân vật “tôi” đã quyết tâm giúp Minh nhận ra giá trị của những cuốn sách bằng việc kể cho Minh nghe những câu chuyện hấp dẫn trong sách. Dần dần, cậu bé bắt đầu yêu thích những câu chuyện đó và khao khát được khám phá thế giới diệu kỳ ấy.
Nhan đề “Những dòng chữ diệu kỳ” mang đến một ý nghĩa sâu sắc về sức mạnh của ngôn từ và tầm quan trọng của sách đối với sự phát triển của trẻ em. Những dòng chữ không chỉ đơn thuần là các ký tự được sắp xếp mà còn chứa đựng cảm xúc, tâm tư và những thông điệp sâu sắc. Chúng có khả năng chạm đến trái tim, thay đổi suy nghĩ và khơi dậy những ước mơ, hy vọng trong mỗi người. Tuy là một đề tài quen thuộc nhưng qua ngòi bút của Nguyễn Phan Khuê lại được thể hiện một cách mới mẻ, sinh động và rất gần gũi. Tác giả đã khẳng định và ca ngợi sự kì diệu của ngôn từ, giúp con người kết nối với nhau và khám phá thế giới xung quanh.
Trong câu chuyện, Minh được khắc họa là một đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên nhưng lại dễ bị cuốn vào những thú vui tạm thời mà lãng quên những giá trị mà sách mang lại. Tuy được sinh ra trong một gia đình trí thức, có bố là giáo viên dạy văn trên tỉnh, có cả một thư viện nhỏ trong nhà nhưng cu Minh không hề hứng thú với việc đọc. Cậu bé chỉ mải quan tâm đến những trò chơi thả diều hay gấp máy bay. Minh đã từng đổi cuốn truyện “Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn” để lấy chiếc diều của thằng Hải, xé những tờ báo có giá trị để gấp máy bay. Chính vì sự ngây thơ và chưa nhận thức được giá trị của sách báo nên cậu bé đã làm ra những hành động đó. Thế nhưng, từ chỗ dửng dưng, Minh dần bị cuốn vào những câu chuyện mà nhân vật “tôi” kể, đôi mắt “sáng lên” mỗi khi nghe kể về thế giới đầy kì diệu trong sách. Khao khát học chữ để tự mình khám phá sách vở đã cho thấy Minh thực sự đã nhận ra giá trị của chữ nghĩa, minh chứng cho sức mạnh kỳ diệu của ngôn từ. Thông qua nhân vật Minh, tác giả muốn gửi gắm tới người đọc thông điệp: tri thức không phải là thứ có thể ép buộc, mà nó cần được khơi dậy một cách tự nhiên, bằng tấm lòng đam mê chân thật.
Nhân vật “tôi” là một cậu bé ham đọc sách, yêu thích những câu chuyện cổ tích và luôn mong muốn Minh cũng cảm nhận được niềm vui khi đọc sách. Nhờ vào sự kiên nhẫn và tấm lòng chân thành, nhân vật “tôi” là cầu nối đưa Minh từ thế giới trò chơi đến thế giới tri thức, từ một đứa trẻ vô tư chỉ biết mải mê với những trò chơi trở thành một người biết trân trọng giá trị của những dòng chữ, câu chuyện thú vị trong sách báo. Không chỉ đóng vai trò là người dẫn dắt câu chuyện mà nhân vật “tôi” còn là biểu tượng của sự lan tỏa tri thức, tình bạn chân thành và tấm lòng kiên nhẫn trong việc giáo dục, hướng trẻ em tới những giá trị tốt đẹp.
Cốt truyện của “Những dòng chữ diệu kỳ” đơn giản, không có nhiều kịch tính nhưng lại giàu tính nhân văn, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận và thấu hiểu. Ngôi kể thứ nhất với điểm nhìn của nhân vật “tôi” mang lại sự gần gũi, đồng cảm từ người đọc, thể hiện một cách tinh tế trong quá trình thay đổi trong nhận thức của cậu bé Minh. Tình huống truyện tự nhiên, không gượng ép, đi từ việc Minh thích chơi diều, phi máy bay đến việc bị ba phạt rồi cuối cùng là sự thay đổi trong nhận thức của cậu bé, góp phần làm nổi bật chủ đề của câu chuyện. Các nhân vật được khắc họa chủ yếu qua lời kể, hành động và suy nghĩ, giúp người đọc có thể hình dung và cảm nhận về phẩm chất của nhân vật cũng như giá trị của ngôn từ trong cuộc sống. Ngôn ngữ truyện đơn giản nhưng giàu hình ảnh, giọng văn nhẹ nhàng, xen lẫn chút hóm hỉnh, tạo nên sức hấp dẫn cho câu chuyện.
Trong tác phẩm “Người thầy đầu tiên” của Chinghiz Aitmatov, nhờ vào sức mạnh của chữ viết và giáo dục đã thay đổi cuộc đời cô bé mồ côi An-tư-nai, mở ra con đường tương lai tươi sáng hơn. Thầy giáo Đuy-sen với tấm lòng nhân ái đã kiên trì mở lớp học, bất chấp khó khăn dạy dỗ, giúp đỡ trẻ em nghèo học tập. Cả hai tác phẩm đều mang lại bài học nhân văn sâu sắc, đề cao lòng nhân ái, sức mạnh diệu kỳ của ngôn từ, tri thức.
Trong tác phẩm “Đời thừa”, Nam Cao có viết: “Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình... Nó làm cho người gần người hơn”. Và tác phẩm “Những dòng chữ diệu kỳ” của nhà văn Nguyễn Phan Khuê cũng vậy, thông qua sự chuyển biến tâm lý của nhân vật Minh, ông đã đề cao ý nghĩa của sức mạnh ngôn từ, trách nhiệm trong việc giáo dục trẻ em bằng việc khơi gợi lòng đam mê, khả năng tự khám phá của trẻ. Tác phẩm đã ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc ở tính sáng tạo ngôn ngữ phong phú và bằng những giá trị nhân văn sâu sắc mà nó truyền tải.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin