Viet mot bai van nghi luan danh gia chu de va nhung net dac sac ve nghe thuat cua doan tho sau:
Trong khung xám của mùa đông bằng sắt,
Gió qua rồi còn lưu lại tiếng ngân:
Cây bên đường trụi lá, đứng tần ngần,
Khắp xương nhánh chuyển một luồng tê tái;
Và giữa vườn im, hoa run sợ hãi
Bao nỗi pha phôi, khô héo, rụng rời;
Và mưa kia là nước mắt gió rơi,
Và sương ấy là mồ hôi gió rớt
Trong lúc vội vàng, trên cành thưa thớt.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
**I. Phân Tích Đề Bài và Lập Kế Hoạch**
1. **Xác định yêu cầu:**
* Đánh giá chủ đề của đoạn thơ.
* Phân tích những nét đặc sắc về nghệ thuật.
2. **Thu thập thông tin:**
* Đọc kỹ đoạn thơ, xác định các hình ảnh, từ ngữ, biện pháp tu từ nổi bật.
* Xác định chủ đề chính của đoạn thơ.
3. **Lập dàn ý:** Xây dựng một dàn ý chi tiết để định hướng bài viết.
4. **Viết bài:** Viết bài dựa trên dàn ý đã lập, chú trọng phân tích và bình luận.
5. **Chỉnh sửa và hoàn thiện:** Đọc lại bài viết, chỉnh sửa lỗi và hoàn thiện.
**II. Dàn Ý Chi Tiết**
* **1. Mở bài:**
* Giới thiệu về đoạn thơ (tên tác giả, nếu có, hoặc vị trí trong tác phẩm).
* Nêu khái quát về chủ đề và những nét đặc sắc nghệ thuật.
* **2. Thân bài:**
* **Chủ đề:**
* Phân tích bức tranh thiên nhiên mùa đông:
* "Trong khung xám của mùa đông bằng sắt": Không gian lạnh lẽo, khắc nghiệt.
* "Gió qua rồi còn lưu lại tiếng ngân": Âm thanh của gió, gợi sự cô đơn.
* "Cây bên đường trụi lá, đứng tần ngần": Hình ảnh cây cối khẳng khiu, buồn bã.
* "Khắp xương nhánh chuyển một luồng tê tái": Cảm giác lạnh buốt, giá rét.
* "Và giữa vườn im, hoa run sợ hãi": Cảnh vật im lặng, sợ hãi.
* "Bao nỗi pha phôi, khô héo, rụng rời": Sự tàn úa, mất mát.
* "Và mưa kia là nước mắt gió rơi, / Và sương ấy là mồ hôi gió rớt": Mưa và sương được nhân hóa, gợi sự buồn bã.
* "Trong lúc vội vàng, trên cành thưa thớt": Thời gian trôi nhanh, sự tàn phai.
* Chủ đề chính: Nỗi buồn, sự tàn úa, sự khắc nghiệt của mùa đông.
* **Nghệ thuật:**
* **Ngôn ngữ:**
* Sử dụng từ ngữ gợi tả, giàu hình ảnh (khung xám, bằng sắt, trụi lá, tê tái, run sợ, pha phôi...).
* Sử dụng từ láy (tần ngần, rụng rời) để diễn tả cảm xúc.
* **Hình ảnh:**
* Hình ảnh thiên nhiên được miêu tả chân thực, sinh động.
* Hình ảnh mang tính biểu tượng (cây trụi lá, mưa, sương...).
* **Biện pháp tu từ:**
* Nhân hóa (gió, mưa, sương).
* So sánh (mưa là nước mắt, sương là mồ hôi).
* **Bố cục:**
* Bố cục chặt chẽ, mạch lạc.
* Sự liên kết giữa các câu thơ, khổ thơ.
* **Tổng hợp và đánh giá:**
* Tác giả đã thể hiện thành công chủ đề gì?
* Những đặc sắc nghệ thuật nào đã góp phần tạo nên thành công của đoạn thơ?
* Đoạn thơ gợi cho người đọc những cảm xúc gì?
* **3. Kết bài:**
* Khẳng định lại chủ đề và những nét đặc sắc nghệ thuật của đoạn thơ.
* Nêu cảm nghĩ của bản thân về đoạn thơ.
**III. Viết Bài (Ví dụ)**
(Lưu ý: Đây chỉ là một phần ví dụ, bạn cần phát triển ý và viết đầy đủ hơn)
**Mở bài:**
Đoạn thơ trên là một bức tranh chân thực và đầy cảm xúc về mùa đông. Bằng ngòi bút tài hoa, tác giả đã khắc họa thành công vẻ đẹp khắc nghiệt của thiên nhiên và thể hiện những rung động tinh tế của tâm hồn trước sự tàn phai của thời gian.
**Thân bài:**
* **Chủ đề:**
Mở đầu đoạn thơ là bức tranh "Trong khung xám của mùa đông bằng sắt". Không gian hiện lên với sự lạnh lẽo, khắc nghiệt, như một nhà tù giam cầm vạn vật. Gió thổi qua, "còn lưu lại tiếng ngân", gợi sự cô đơn, trống trải. Hình ảnh "cây bên đường trụi lá, đứng tần ngần" hiện lên thật buồn bã, khẳng khiu. Cảm giác lạnh buốt, giá rét lan tỏa khắp không gian, "khắp xương nhánh chuyển một luồng tê tái".
Trong khu vườn im lặng, "hoa run sợ hãi", như cảm nhận được sự tàn phá của mùa đông. "Bao nỗi pha phôi, khô héo, rụng rời" là sự tàn úa, mất mát của sự sống. Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa để diễn tả nỗi buồn của thiên nhiên. "Và mưa kia là nước mắt gió rơi, / Và sương ấy là mồ hôi gió rớt" - mưa và sương như những giọt nước mắt, mồ hôi của gió, gợi sự đồng cảm, sẻ chia. Thời gian trôi nhanh, "trong lúc vội vàng, trên cành thưa thớt", báo hiệu sự tàn phai của mùa đông.
Chủ đề chính của đoạn thơ là nỗi buồn, sự tàn úa, sự khắc nghiệt của mùa đông.
* **Nghệ thuật:**
Đoạn thơ sử dụng ngôn ngữ gợi tả, giàu hình ảnh. Các từ ngữ như "khung xám", "bằng sắt", "trụi lá", "tê tái", "run sợ", "pha phôi"... đã khắc họa chân thực bức tranh thiên nhiên. Tác giả sử dụng từ láy "tần ngần", "rụng rời" để diễn tả cảm xúc. Hình ảnh thiên nhiên được miêu tả chân thực, sinh động, mang tính biểu tượng. Biện pháp nhân hóa (gió, mưa, sương) và so sánh (mưa là nước mắt, sương là mồ hôi) đã làm cho đoạn thơ thêm sinh động và giàu cảm xúc. Bố cục chặt chẽ, mạch lạc, sự liên kết giữa các câu thơ, khổ thơ đã tạo nên một tổng thể hoàn chỉnh.
* **Tổng hợp và đánh giá:**
Tác giả đã thể hiện thành công chủ đề về nỗi buồn, sự tàn úa của mùa đông. Những đặc sắc nghệ thuật đã góp phần tạo nên thành công của đoạn thơ. Đoạn thơ gợi cho người đọc những cảm xúc buồn bã, cô đơn, nhưng cũng chứa đựng sự đồng cảm, sẻ chia với thiên nhiên.
**Kết bài:**
Đoạn thơ là một bức tranh chân thực và đầy cảm xúc về mùa đông. Bằng ngòi bút tài hoa, tác giả đã thể hiện thành công chủ đề và những nét đặc sắc nghệ thuật. Đọc đoạn thơ, ta cảm nhận được vẻ đẹp khắc nghiệt của thiên nhiên và những rung động tinh tế của tâm hồn.
**IV. Lưu Ý và Mẹo**
* **Đọc kỹ:** Đọc kỹ đoạn thơ nhiều lần để hiểu rõ nội dung và cảm xúc.
* **Gạch chân:** Gạch chân những từ ngữ, hình ảnh, biện pháp tu từ quan trọng.
* **Phân tích sâu:** Đừng chỉ dừng lại ở việc liệt kê, hãy phân tích ý nghĩa và tác dụng của từng chi tiết.
* **Liên hệ:** Liên hệ với những kiến thức đã học về thơ ca, về mùa đông.
* **Sáng tạo:** Thể hiện cảm xúc và suy nghĩ của riêng bạn về đoạn thơ.
Chúc bạn thành công!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin