Viết bài văn phân tích nhân vật người bà trong trong đoạn truyện ở phần đọc hiểu ( Trích Mắt biếc )
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong thế giới tuổi thơ êm đềm và đầy ắp kỷ niệm của Ngạn và Hà Lan ở ngôi làng Đo Đo, hình ảnh người bà hiện lên như một điểm tựa vững chắc, một biểu tượng của tình yêu thương vô điều kiện và sự chở che dịu dàng. Dù không trực tiếp tham gia vào những biến cố tình cảm phức tạp của các cháu, sự hiện diện của bà vẫn âm thầm nhưng mạnh mẽ, góp phần quan trọng trong việc hình thành nhân cách và nuôi dưỡng tâm hồn họ.
Trước hết, người bà trong "Mắt biếc" là hiện thân của tình thương bao la và sự nhẫn nại vô bờ bến. Bà là người chứng kiến sự lớn lên của Ngạn và Hà Lan từ những ngày thơ bé, là người chăm sóc, vỗ về khi các cháu gặp chuyện buồn, là người lắng nghe những tâm sự ngây ngô của tuổi học trò. Tình thương của bà không ồn ào, phô trương mà âm thầm, lặng lẽ như dòng chảy của con sông quê hương. Bà dành cho các cháu những điều tốt đẹp nhất trong khả năng của mình, từ những bữa cơm đạm bạc đến những lời khuyên chân thành. Sự nhẫn nại của bà thể hiện qua việc luôn bao dung, tha thứ cho những trò nghịch ngợm của Ngạn và những ương bướng của Hà Lan. Bà là nơi các cháu tìm về mỗi khi vấp ngã, là chốn bình yên để họ cảm nhận được sự an toàn và yêu thương vô điều kiện.
Bên cạnh tình thương, người bà còn là người lưu giữ và truyền tải những giá trị văn hóa truyền thống của làng quê. Hình ảnh bà thường gắn liền với mái nhà xưa cũ, với những câu chuyện cổ tích, những lời ru ngọt ngào. Bà là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giúp các cháu hiểu được cội nguồn, trân trọng những giá trị văn hóa tốt đẹp của quê hương. Những lời dạy bảo giản dị của bà về đạo lý làm người, về tình làng nghĩa xóm đã thấm sâu vào tâm hồn Ngạn và Hà Lan, trở thành nền tảng cho nhân cách của họ sau này.
Trong mối quan hệ với Ngạn, người bà có lẽ đóng vai trò như một người bạn tâm tình thầm lặng. Bà cảm nhận được sự chân thành, tốt bụng và có phần khờ khạo của Ngạn. Dù không thể trực tiếp giúp Ngạn bày tỏ tình cảm với Hà Lan, sự quan tâm, lo lắng của bà dành cho Ngạn luôn là nguồn động viên tinh thần lớn lao. Bà có thể nhận ra những nỗi buồn man mác trong ánh mắt Ngạn, những suy tư kín đáo trong lòng cậu. Sự hiện diện của bà như một sự khẳng định về những giá trị tốt đẹp mà Ngạn luôn giữ gìn.
Đối với Hà Lan, người bà có lẽ mang một nỗi lo lắng và sự thấu hiểu sâu sắc hơn. Bà chứng kiến sự thay đổi của Hà Lan khi lớn lên, những khát vọng về một cuộc sống khác biệt và cả những vấp ngã đầu đời. Dù có thể không hoàn toàn đồng tình với những lựa chọn của Hà Lan, tình thương của bà vẫn không hề thay đổi. Bà vẫn luôn dõi theo, âm thầm cầu mong những điều tốt đẹp nhất cho cháu gái. Sự bao dung của bà có lẽ đã giúp Hà Lan cảm nhận được một nơi để trở về, một bến đỗ bình yên sau những sóng gió của cuộc đời.
Tuy không phải là nhân vật trung tâm, nhưng hình ảnh người bà trong "Mắt biếc" lại mang một ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Bà tượng trưng cho những giá trị vĩnh cửu của gia đình, của tình yêu thương và sự chở che vô điều kiện. Bà là sợi dây kết nối quá khứ và hiện tại, là người gìn giữ những nét đẹp văn hóa truyền thống. Sự ra đi của bà, nếu có trong mạch truyện, chắc chắn sẽ để lại một khoảng trống lớn trong lòng Ngạn và Hà Lan, đánh dấu sự mất mát của một phần tuổi thơ êm đẹp và một điểm tựa tinh thần quan trọng.
Vậy nên, người bà trong đoạn trích (và trong toàn bộ tác phẩm "Mắt biếc") là một nhân vật đáng trân trọng, một biểu tượng đẹp đẽ của tình thân, sự nhẫn nại và những giá trị văn hóa truyền thống. Tình yêu thương âm thầm nhưng sâu sắc của bà đã góp phần quan trọng trong việc hình thành nhân cách và nuôi dưỡng tâm hồn cho Ngạn và Hà Lan, để lại một dấu ấn khó phai trong trái tim người đọc về hình ảnh một người bà Việt Nam hiền hậu và bao dung. Để có một phân tích sâu sắc và bám sát hơn, việc có đoạn trích cụ thể là vô cùng cần thiết.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong thế giới văn chương của Nguyễn Nhật Ánh, những nhân vật người bà luôn mang một vẻ đẹp hiền hậu, tần tảo và chan chứa tình yêu thương. Đoạn trích trên, dù chỉ là một khoảnh khắc nhỏ trong dòng chảy câu chuyện "Mắt biếc", đã khắc họa một cách sâu sắc hình ảnh người bà – người luôn dõi theo, chở che và là điểm tựa tinh thần vững chắc cho những đứa cháu yêu quý.
Ngay từ những dòng đầu tiên, hình ảnh người bà hiện lên thật giản dị mà ấm áp: "Bà ngồi bên hiên nhà, đôi mắt mờ đục dõi theo bóng dáng hai đứa cháu đang nô đùa trên con đường làng." Chi tiết "đôi mắt mờ đục" gợi lên sự khắc nghiệt của thời gian, tuổi tác, nhưng ánh mắt ấy lại không hề mệt mỏi khi hướng về những đứa cháu. Hành động "dõi theo" thể hiện sự quan tâm, lo lắng âm thầm mà sâu sắc của bà. Dường như, niềm vui và sự bình yên của các cháu chính là nguồn sống, là mối bận tâm lớn nhất trong cuộc đời bà.
Thời gian dường như lắng đọng trong khung cảnh yên bình ấy, với "gió chiều thổi nhẹ làm lay động mái tóc bạc phơ của bà." Hình ảnh mái tóc bạc phơ không chỉ là dấu ấn của tuổi già mà còn gợi lên những năm tháng vất vả, những lo toan mà bà đã trải qua để nuôi dưỡng gia đình, trong đó có cả những đứa cháu thân yêu. Tiếng "khẽ ho khan" thoáng qua càng làm nổi bật sự yếu ớt của tuổi già, nhưng điều đáng quý là sự yếu ớt ấy không hề làm phai nhạt đi tình thương bao la mà bà dành cho các cháu.
Tình yêu thương và sự lo lắng của người bà được thể hiện rõ nét nhất qua hành động khi Hà Lan vấp ngã. Sự "vội vàng đứng dậy, chống gậy đi ra đỡ cháu" cho thấy một phản xạ tự nhiên, một nỗi xót xa trào dâng trong lòng bà khi thấy cháu gặp chuyện. Chiếc gậy, vật bất ly thân của người già, dường như trở thành điểm tựa để bà vượt qua những giới hạn của tuổi tác, nhanh chóng đến bên cháu. Lời nói ân cần, dịu dàng "Có sao không con bé bỏng của bà? Đau ở đâu để bà xoa cho?" chứa đựng sự xót xa, yêu thương vô bờ bến. Cách gọi "con bé bỏng của bà" là một từ ngữ trìu mến, thân thương, thể hiện sự nâng niu, quý trọng của bà đối với đứa cháu nhỏ.
Không chỉ dành sự quan tâm đặc biệt cho Hà Lan, người bà còn ân cần dặn dò Ngạn: "Con trông em cẩn thận nhé." Lời dặn dò này không chỉ thể hiện sự chu đáo, lo lắng cho cả hai đứa cháu mà còn là một cách giáo dục nhẹ nhàng, khơi gợi trách nhiệm của người anh. Trong mắt bà, cả hai đứa cháu đều là những người thân yêu, cần được bảo bọc và dạy dỗ.
Tóm lại, qua đoạn trích ngắn ngủi, nhân vật người bà hiện lên như một biểu tượng đẹp đẽ của tình yêu thương gia đình, sự tần tảo và đức hy sinh. Bà là hiện thân của những giá trị truyền thống tốt đẹp, là sợi dây kết nối các thế hệ trong gia đình. Hình ảnh người bà với đôi mắt dõi theo cháu, với những lời nói ân cần và hành động yêu thương đã chạm đến những xúc cảm sâu lắng trong lòng người đọc, khẳng định vai trò không thể thiếu của người bà trong ký ức tuổi thơ và trong hành trình trưởng thành của mỗi con người. Dù chỉ là một nhân vật phụ, nhưng hình ảnh người bà đã góp phần tô đậm thêm vẻ đẹp nhân văn và sự ấm áp trong thế giới "Mắt biếc" của Nguyễn Nhật Ánh.
gửi tus ạ
$#bog$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin