

Bao mơ ước trở về trên đôi cánh mùa xuân
Trong giây lát mẹ dường như trẻ lại
Khi mẹ đứng trước thềm nhà gió thổi tung mái tóc
Em quàng chiếc khăn ngày bắt đầu đi học
Ngồi nói chuyện với chú mèo
Mùa xuân về bao mới mẻ mang theo
Sau cơn mưa mặt đất có phép màu
Nắng bừng sáng trong khu vườn lạnh lẽo
Và tiếng cười đang ở lại trong ngôi nhà, trong nồi bánh đang reo...
Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ ) cảm nhận 2 khổ thơ cuối trong bài thơ "Mùa xuân" của Bình Nguyên Trang
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong vòng quay bất tận của thời gian, mùa xuân luôn mang đến một nguồn năng lượng mới, một sự khởi đầu đầy hy vọng. Bài thơ "Mùa xuân" của Bình Nguyên Trang đã nắm bắt trọn vẹn khoảnh khắc giao mùa diệu kỳ ấy, không chỉ bằng những hình ảnh tươi tắn của thiên nhiên mà còn bằng những rung động sâu sắc trong tâm hồn con người. Hai khổ thơ trên của bài thơ như một bức họa tuyệt đẹp, nơi những ước mơ, ký ức và niềm vui sum vầy hòa quyện vào không gian mùa xuân ấm áp, gợi lên trong lòng người đọc bao cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến. Với khổ thơ đầu trong đoạn trích đã mở ra với một ước vọng đẹp đẽ, một sự trở về đầy ắp hy vọng: "Bao mơ ước trở về trên đôi cánh mùa xuân". Hình ảnh "đôi cánh mùa xuân" gợi lên sự nhẹ nhàng, tươi mới, như chính hơi thở của mùa xuân đang lan tỏa khắp không gian. Mùa xuân không chỉ là sự chuyển giao của thời tiết mà còn là thời điểm của những khát khao, những mong mỏi về một tương lai tươi sáng. Trong khoảnh khắc ấy, sự trở về của mùa xuân dường như mang theo cả những ước mơ ấp ủ bấy lâu, thổi một làn gió mới vào cuộc sống. Ngay sau đó, hình ảnh người mẹ hiện ra thật xúc động: "Trong giây lát mẹ dường như trẻ lại". Sức mạnh của mùa xuân, của sự trở về, đã mang đến một phép màu kỳ diệu, làm sống lại những ký ức tươi đẹp, làm mờ đi những dấu vết của thời gian trên gương mặt mẹ. Hình ảnh mẹ đứng "trước thềm nhà gió thổi tung mái tóc" là một khoảnh khắc bình dị nhưng đầy chất thơ và sự xuất hiện của "em" với "chiếc khăn ngày bắt đầu đi học" gợi lại một kỷ niệm ngọt ngào, một dấu mốc quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Tiếp theo, một hình ảnh tĩnh lặng, yên bình hiện ra: "Ngồi nói chuyện với chú mèo". Chú mèo, người bạn nhỏ thân thiết, trở thành đối tượng để em chia sẻ những tâm tư, những câu chuyện ngây ngô của mình. Khoảnh khắc này thể hiện sự hồn nhiên, trong trẻo của tuổi thơ, một không gian riêng tư đầy ắp sự tin tưởng và yêu mến. Còn với khổ thơ sau đã mở ra một không gian mùa xuân tràn đầy sự sống và những biến chuyển diệu kỳ của thiên nhiên. "Mùa xuân về bao mới mẻ mang theo" khẳng định sức sống mạnh mẽ, sự đổi thay tích cực mà mùa xuân mang lại. Hình ảnh "Sau cơn mưa mặt đất có phép màu" gợi lên sự hồi sinh kỳ diệu của vạn vật sau những ngày đông giá lạnh, cơn mưa xuân như một chất xúc tác kỳ diệu. "Nắng bừng sáng trong khu vườn lạnh lẽo" là sự tương phản ấn tượng, ánh nắng ấm áp xua tan đi cái ảm đạm, khơi dậy sự tươi tắn. Cuối cùng, "Và tiếng cười đang ở lại trong ngôi nhà, trong nồi bánh đang reo..." là âm thanh và hình ảnh của sự sum vầy, hạnh phúc gia đình trong không khí Tết đến xuân về. Tiếng cười và tiếng reo của nồi bánh như những nốt nhạc vui tươi, ấm áp, lan tỏa khắp không gian, thể hiện niềm vui và sự gắn kết trong mái ấm gia đình. Bằng những hình ảnh bình dị, gần gũi, tác giả đã khơi gợi trong lòng người đọc những xúc cảm sâu lắng về quê hương, về những giá trị truyền thống tốt đẹp và niềm hy vọng vào một tương lai tươi sáng. Mùa xuân trong thơ Bình Nguyên Trang không chỉ là sự đổi thay của đất trời mà còn là sự trở về của những ước mơ, của những kỷ niệm và của tình yêu thương gia đình bền chặt.
`color{#367517}{text{#bu}color{#50a625}{text{ima}color{#5bbd2b}{text{ianh}color{#83c75d}{text{0}color{#afd788}{text{81}color{#c8e2b1}{text{2}`
_________________
!!Bạn tham khảo nhee
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Hai khổ thơ cuối trong bài thơ "Mùa xuân" của Bình Nguyên Trang không chỉ là lời miêu tả cảnh sắc thiên nhiên khi xuân về, mà còn là những rung động tinh tế, sâu lắng của tâm hồn trước vẻ đẹp của sự sống, của tình thân và ký ức tuổi thơ. Hình ảnh người mẹ “dường như trẻ lại” khi đứng trước hiên nhà gợi một khoảnh khắc đầy cảm xúc – mùa xuân không chỉ làm thiên nhiên tươi mới mà còn làm con người như trẻ hơn, nhẹ nhàng hơn. Gió thổi tung mái tóc mẹ không đơn thuần là một chuyển động vật lý, mà như một nét chấm phá sống động, gợi sự thanh xuân, dịu dàng và gần gũi. Chi tiết “em quàng chiếc khăn ngày bắt đầu đi học” và “ngồi nói chuyện với chú mèo” là những hình ảnh giản dị nhưng giàu tính biểu cảm, khơi gợi bao kỷ niệm trong trẻo của tuổi thơ – nơi chứa đựng sự bình yên và hồn nhiên nhất trong mỗi con người. Sang khổ thơ cuối, mùa xuân hiện lên thật diệu kỳ. Sau cơn mưa, mặt đất như được “hồi sinh”, ánh nắng bừng sáng, khu vườn lạnh lẽo trở nên ấm áp. Mọi vật như khoác lên mình một tấm áo mới, tràn đầy sức sống. Đặc biệt, hình ảnh “tiếng cười đang ở lại trong ngôi nhà, trong nồi bánh đang reo” chính là biểu tượng của sum vầy, của không khí ấm cúng, hạnh phúc mà chỉ mùa xuân – mùa của đoàn viên – mới có thể mang lại. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi mùa xuân thiên nhiên, mà còn tôn vinh mùa xuân của lòng người – mùa xuân của những yêu thương, hy vọng và khởi đầu mới.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin