

Viết đoạn văn nghị luận phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Nguyễn Phong Việt là một trong những nhà thơ đương đại tiêu biểu với phong cách thơ nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng đầy trăn trở. Trong bài thơ "Bầy chim sẻ có nhìn thấy tôi không?", tác giả đã khắc họa hình ảnh những con chim sẻ bị nhốt trong lồng để nói lên một ẩn dụ đầy tính nhân sinh. Qua đó, tâm trạng của nhân vật trữ tình dần hiện lên với nhiều cung bậc cảm xúc: xót xa, trăn trở, hoài nghi và cô đơn.
Ngay từ những câu thơ đầu, nhân vật trữ tình xuất hiện giữa dòng người nơi phố xá đông đúc, nhưng ánh mắt lại không bị cuốn vào sự ồn ã đó mà hướng về những con chim sẻ "bị nhốt trong chiếc lồng". Cảnh tượng những sinh vật bé nhỏ "thất thần, rụng lông, ngơ ngác" khiến nhân vật trữ tình không khỏi xót xa. Tâm trạng ấy bắt nguồn từ sự đồng cảm sâu sắc: loài chim sinh ra để bay lượn giữa bầu trời xanh, vậy mà lại bị giam cầm trong một không gian chật hẹp, sống đời sống không phải của chính nó. Từ nỗi thương cảm dành cho chim, nhân vật trữ tình quay về suy ngẫm về chính con người- cụ thể là bạn bè, là những người trẻ như mình.
Qua đó, nhân vật trữ tình bộc lộ nỗi trăn trở, hoài nghi về xã hội, nơi con người nhiều khi buộc phải sống gò bó, không được là chính mình, không được tự do theo đuổi lý tưởng cá nhân. Những điều tưởng là "bình thường" hóa ra lại là nghịch lý giống như việc chim bị tước mất bầu trời.
Có một khoảnh khắc, nhân vật trữ tình thoáng hy vọng khi nghe người bên cạnh nói rằng rồi sẽ có ngày “những con chim sẻ sẽ được phóng sinh”. Nhưng ngay sau đó là sự bẽ bàng và thất vọng. Bởi lẽ, chim vốn sinh ra để sống với “mây, mưa và gió”, chứ đâu cần đến một "bàn tay cứu rỗi nào". Điều đó cho thấy một nỗi buồn hiện sinh: con người không chỉ đánh mất tự do mà còn quên mất bản chất thật của chính mình, phải đợi người khác “giải thoát” thay vì tự lựa chọn con đường sống.
Nhân vật không chỉ thấy thương những chú chim, mà còn thấy chính mình cũng đang bị “nhốt” trong một chiếc lồng vô hình, lồng của định kiến, của áp lực xã hội, của những giới hạn vô hình mà ai cũng phải mang theo.
Như vậy, qua hình tượng ẩn dụ bầy chim sẻ và lối viết nhẹ nhàng, sâu sắc, Nguyễn Phong Việt đã khắc họa thành công tâm trạng của nhân vật trữ tình: từ thương cảm đến trăn trở, từ hy vọng mong manh đến hoài nghi và cuối cùng là nỗi cô đơn đầy ám ảnh. Bài thơ không chỉ là một tiếng thở dài của một cá nhân, mà còn là tiếng nói chung cho những con người hiện đại đang khao khát được sống tự do, đúng với bản chất của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin