Ánh sáng chỉ thật sự tỏa sáng khi ta đi qua bóng tối
Hãy viết bài văn nghị luận 600 chữ bàn về câu nói trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Cuộc sống vốn không phải là một con đường bằng phẳng, mà là hành trình nhiều chông gai, thử thách. Chính trong hành trình ấy, con người ta không chỉ lớn lên mà còn “sáng lên” – về ý chí, nghị lực, tâm hồn. Câu nói: “Ánh sáng chỉ thật sự tỏa sáng khi ta đi qua bóng tối” là một triết lý sống sâu sắc, gợi cho ta nhận thức rằng: chỉ khi vượt qua khổ đau và vấp ngã, con người mới chạm tới giá trị đích thực của thành công và hạnh phúc.
Câu nói sử dụng hình ảnh ẩn dụ đầy gợi hình: "ánh sáng" đại diện cho những điều tích cực – thành công, niềm tin, hy vọng, hạnh phúc, sự trưởng thành, tương lai. Trong khi "bóng tối" tượng trưng cho những thất bại, mất mát, thử thách nghiệt ngã của cuộc sống. Hai hình ảnh "ánh sáng" và "bóng tối" tương phản, đối lập với nhau. "Ánh sáng chỉ thật sự tỏa sáng" đòi hỏi ánh sáng phải mạnh mẽ, kiên cường sử dụng hết nội lực sức mạnh của mình để vượt qua khó khăn, thử thách, mọi tối tăm mờ mịt, xa xăm, vượt lên nỗi sợ bóng tối, nỗi sợ thất bại mới thực sự tỏa sáng. Từ đó, câu nói khẳng định một chân lý: con người không thể tỏa sáng thực sự nếu chưa từng đi qua những vấp ngã, nếu chưa từng đối diện và vượt lên nghịch cảnh. Thực tế cuộc sống đã chứng minh điều ấy qua vô vàn tấm gương sống truyền cảm hứng. Helen Keller – cô gái mù và điếc từ nhỏ, từng sống trong tuyệt vọng, nhưng nhờ ý chí và khát vọng sống mãnh liệt, bà đã trở thành nhà văn, nhà hoạt động xã hội được cả thế giới ngưỡng mộ. Chính bóng tối về thể xác đã hun đúc nên ánh sáng tinh thần chói sáng trong tâm hồn bà. Hay Nick Vujicic, sinh ra không có tay chân, nhưng không khuất phục số phận. Anh đã đi khắp thế giới, trở thành diễn giả nổi tiếng, truyền cảm hứng sống mạnh mẽ cho hàng triệu người. Trong văn học, ánh sáng và bóng tối cũng luôn song hành như một quy luật. Nguyễn Huy Tưởng trong vở kịch Vũ Như Tô từng đặt ra câu hỏi lớn về sự hi sinh giữa cái đẹp và hiện thực đau thương. Cái kết bi kịch của Vũ Như Tô là một “bóng tối”, nhưng từ đó lại sáng lên những giá trị nhân văn cao cả. Tương tự, trong truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu, nhân vật nghệ sĩ Phùng chỉ thực sự “ngộ” ra vẻ đẹp đích thực của cuộc sống khi chứng kiến bi kịch gia đình người đàn bà hàng chài – một “bóng tối” đầy ám ảnh, khiến ánh sáng của sự thật, của nhân sinh quan mới hiện lên rõ rệt. Không có một ánh sáng nào rực rỡ mà không từng trải qua thử thách. Không một con người mạnh mẽ nào chưa từng tổn thương. Vì vậy, bóng tối không phải để giam cầm con người – mà là để thử thách và tôi luyện họ. Vấn đề là con người có dám bước qua bóng tối đó hay không. Tuy nhiên, không phải ai cũng đủ dũng cảm. Một số người, khi rơi vào nghịch cảnh, lại lựa chọn trốn tránh, chối bỏ, hoặc buông xuôi số phận. Sự yếu đuối ấy khiến ánh sáng trong họ bị che lấp. Điều đó nhắc nhở chúng ta rằng: chỉ có bản lĩnh, nghị lực và niềm tin mạnh mẽ mới giúp ta vượt qua những góc khuất của cuộc đời để chạm đến “ánh sáng”.
Vậy nên, câu nói không chỉ là một bài học về nghị lực, mà còn là lời cảnh tỉnh về cách sống. Đừng sợ bóng tối – bởi đôi khi, chính trong bóng tối ta mới học được cách tự thắp sáng chính mình. Và một khi ánh sáng ấy được thắp lên từ bên trong, nó sẽ không chỉ soi đường cho ta, mà còn sưởi ấm cho cả những người xung quanh.
Chúc bạn học tốt
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin