

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Cách xưng hô mẹ - con đầy tình cảm, đầy yêu thương và gần gũi của bài thơ đã khiến người đọc lầm tưởng đây là người mẹ ruột chứ không phải người phụ nữ xa lạ đã giúp đỡ ảnh những giây phút sinh tử
Con bị thương, nằm lại một mùa mưa
Nhỏ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ
Nhà yên ảng trống chân đi rất nhẹ
Gió từng hồi trên mái lá lùa qua.
Trong một sự trận chiến, nhà thơ đã bị thương chẳng thể đi tiếp, trong những ngày mưa tầm tã cùng vết thương rỉ máu, đầy đau đớn khiến nhà thơ tưởng như mình phải nằm lại nơi đây. Trong lúc ấy là một người mẹ hậu phương xuất hiện và đưa người lính về chăm sóc. Dáng mẹ ân cần mà lừng lẽ sự làm con tỉnh giấc, căn nhà yêu áng tới mức chẳng nghe sẽ tiếng bước chân. Mẹ sẵn sàng đưa một người lính Cộng sản về cứu chữa mà chẳng sợ hãi hiểm nguy bởi mẹ là một người yêu nước, tình yêu của mẹ dành cho tổ quốc mà con lại là người đi dành độc lập nên tình thương mẹ dành hết vào con thì còn sợ chi. Tuy không phải là mẹ ruột sinh thành nhưng hình ảnh người mẹ hiện lên qua phần thơ thật cảm động với dáng vẻ “ an cần”, “ lặng lẽ” thân thương, mẹ luôn cố gắng để nhẹ nhàng, không phát ra tiếng động sợ làm con tỉnh giấc vì mẹ biết con cần được nghỉ ngơi. Sống trong căn nhà của mẹ, sự yên ắng khiến chủ thể trữ tình cảm nhận rõ được những âm thanh "trên mái lá":
Nhớ vườn cây che kín sau nhà
Trái chín rụng suốt mùa thu lộp độp
Những dãy bưởi sai,những hàng khế ngọt
Nhãn đầu mùa, chim đến bói lao xao.
Khung cảnh yên bình, ấm áp đến kì lạ, con bôn ba đó đây đâu đầu cũng là hiểm ngay trùng điệp. Nơi đâu cũng là cảnh giác, lo lắng nhưng ở nhà của mẹ lại yên ả, thoải mái, đầy sự sống đó là những hình ảnh thân thuộc gắn kồn vớt tiển thổ của con. nếng chim "lao xao" như điểm nhấn cho bức tranh quê hương thêm sinh động nhưng cũng làm khơi dậy nồi nhớ quê hưởng trong trái tim người lính trẻ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin