Ngoại ơi !
Nguyễn Quang Thiều
Con về thăm ngoại, ngoại ơi
Làng xưa chiều vắng nắng trong mưa.
Con đò gạt sóng về bến lở
Lưa thưa tu hú gọi cuối mùa.
Con tuổi hai lăm nỗi nhớ lên mười
Đâu bóng ngoại chiều mưa xuống bến
Gọi đò tiếng ngoại giục sang bên
Ngoại lọm cọm thăm con
Cái mối buộc khăn vuông giấu bao thứ lạ
Con mở ra vui suốt tuổi thơ mình.
Chiều nay con về mưa thưa mái tóc
Năm tháng xa quê đêm mơ tiếng ngoại
Tất tưởi tìm con trong ráng trời mỡ gà
Chiều nay
Ngoại không còn nữa ngồi bộc cửa
Nhổ sợi tóc xanh cuối cùng sót lại
Thắt thành chiếc thòng lọng
Cho con buộc cành tre đi bắt chuồn chuồn.
Mưa chiều nay như hoa cau rơi
Con đứng khóc trước sân nhà
Thương đời ngoại
Mấy gốc cau và một giàn trầu quế
Chân ngoại vui với Chợ Tía, Chợ Đình
Đêm về
Ngoại thắp đèn dầu để đếm tiền xu
Mắt ngoại mờ đếm lần nào cũng lẫn
Suốt đêm ấy ngoại nằm không ngủ được
Thương người mua đã trả tiền thừa
Chiều nay con về sao ngoại chẳng chờ con
Tay ngoại giấu sau lưng còng trái ổi
Bọc cau ngoại phơi vẫn treo trên gác bếp
Ngoại lo ngày con về không đúng vụ cau tươi
Ngoại ơi!
Suốt đời ngoại ở với làng
Nhưng máu xương người gửi nhiều miền đất nước
Bao cháu con đi đánh giặc không về
Đời ngoại như đời cau mọc thẳng
Chỉ sinh ra trái phúc cho người
Hãy viết bài văn ( khoảng 200 chữ ) phân tích hình ảnh " ngoại " trong bài thơ trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trong bài thơ "Ngoại ơi!" của Nguyễn Quang Thiều, hình ảnh "ngoại" được khắc họa một cách sâu sắc, gần gũi và đầy cảm động. Người bà không chỉ là người thân yêu, gắn bó với tuổi thơ mà còn là biểu tượng của tình thương, sự hi sinh và những giá trị truyền thống của làng quê.
Hình ảnh "ngoại" trong bài thơ hiện lên trong những chi tiết rất đỗi quen thuộc, giản dị nhưng đầy sự hy sinh. "Ngoại lọm cọm thăm con", "Cái mối buộc khăn vuông giấu bao thứ lạ" là những hình ảnh vừa tươi vui, vừa mang đậm nét thương mến của người bà dành cho cháu. Từ những món đồ nhỏ bé, ngoại mang đến cho cháu sự yêu thương vô bờ bến. "Ngoại không còn nữa ngồi bộc cửa" là một cú sốc lớn đối với tác giả, khi ngoại đã ra đi và không còn hiện diện trong những buổi chiều mưa, khi từng âm thanh quen thuộc cũng không còn. Hình ảnh "Mưa chiều nay như hoa cau rơi" mang đến một cảm giác tiếc thương da diết, khi ngoại đã mất nhưng những hình ảnh thân thuộc của ngoại vẫn còn in sâu trong ký ức tác giả.
Hình ảnh "ngoại" trong bài thơ không chỉ là hình ảnh người bà giản dị, yêu thương, mà còn là biểu tượng của tình cảm gia đình, quê hương sâu sắc. Thông qua đó, Nguyễn Quang Thiều đã thể hiện niềm nhớ nhung, lòng biết ơn và sự tôn trọng đối với những người thân yêu trong cuộc sống.
`color{pink}{#heoocteeok}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
1967
9033
1136
Bài văn có mở bài + kết bài thôi à 😓
0
74
0
Hơi ngắn =))
1967
9033
1136
Sửa bài đi bn
510
3044
1114
r nhe
1967
9033
1136
Đọc phần bl đi bn
166
3623
81
Tổng kết (6/10)
166
3623
81
sau khi sửa Tổng kết (6.5/10)