Viết Một Bài Văn Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Bản Thân, ko chép mạng ( viết hơn 1 trang thôi ạ ) hoặc viết dài hơn chút cx đc! Mik Cảm Ơn!!
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Mình làm bài văn: KHOẢNH KHẮC THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI nha!!!!!!.
Bài làm:
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh ấy, ngày mà một sự kiện tưởng chừng nhỏ bé đã gieo vào lòng tôi những hạt mầm của sự thay đổi, sự trưởng thành và cả những trăn trở khôn nguôi. Đó là một buổi chiều cuối hè, khi tôi còn là một cậu học sinh lớp 9 ngây ngô, chỉ biết đến sách vở và những trò chơi điện tử.
Hôm ấy, tôi nhận được thông báo của trường về một chương trình tình nguyện tại một trại trẻ mồ côi ở vùng ngoại ô thành phố. Ban đầu, tôi không hề hứng thú. Ý nghĩ phải dành thời gian cuối tuần để chăm sóc những đứa trẻ xa lạ khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và phiền phức. Tôi đã định từ chối, nhưng rồi lời động viên của mẹ và sự tò mò thôi thúc đã khiến tôi thay đổi ý định.
Sáng hôm sau, tôi cùng các bạn trong lớp tập trung tại trường và bắt đầu hành trình đến trại trẻ mồ côi. Trên xe, chúng tôi trò chuyện rôm rả, bàn tán về những công việc sắp tới. Nhưng khi xe dừng lại trước cổng trại, tất cả chúng tôi đều im lặng. Trước mắt tôi là một ngôi nhà nhỏ cũ kỹ, với hàng rào xiêu vẹo và sân chơi đầy cỏ dại.
Khi bước vào bên trong, tôi cảm nhận được một không khí khác hẳn. Những đứa trẻ với đủ mọi lứa tuổi, từ những em bé còn bế ngửa đến những cậu bé, cô bé đang tuổi ăn tuổi lớn, chạy ùa ra đón chúng tôi. Ánh mắt các em sáng lên, lấp lánh niềm vui và sự háo hức.
Tôi được phân công chăm sóc một nhóm các em nhỏ. Ban đầu, tôi lúng túng không biết phải làm gì. Tôi không quen dỗ dành trẻ con, cũng không biết chơi những trò chơi mà các em thích. Nhưng rồi, sự ngây thơ, hồn nhiên và tình cảm chân thành của các em đã khiến tôi dần mở lòng.
Tôi bắt đầu chơi cùng các em, kể cho các em nghe những câu chuyện cổ tích, dạy các em vẽ tranh và hát những bài hát thiếu nhi. Tôi nhận ra rằng, những điều tưởng chừng đơn giản ấy lại mang đến cho các em niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi cũng nhận ra rằng, đằng sau những nụ cười hồn nhiên ấy là những mảnh đời bất hạnh, những thiếu thốn về tình cảm và vật chất.
Một em bé tên Lan, khoảng 5 tuổi, luôn quấn quýt bên tôi. Em có đôi mắt to tròn, đen láy và nụ cười rạng rỡ. Nhưng khi tôi hỏi về gia đình, ánh mắt em chợt buồn đi. Em kể rằng em không biết bố mẹ mình là ai, em chỉ biết rằng em đã sống ở đây từ khi còn bé xíu. Câu chuyện của Lan khiến tim tôi thắt lại. Tôi ôm em vào lòng và hứa sẽ luôn ở bên cạnh em.
Trong suốt buổi chiều hôm ấy, tôi đã trải qua rất nhiều cảm xúc. Tôi cảm thấy thương cảm, xót xa cho những đứa trẻ mồ côi. Tôi cảm thấy biết ơn vì mình có một gia đình đầy đủ, hạnh phúc. Và tôi cũng cảm thấy mình cần phải làm gì đó để giúp đỡ những người kém may mắn hơn mình.
Khi ra về, tôi không còn là một cậu học sinh vô tư, hồn nhiên như trước nữa. Tôi đã mang theo mình những bài học quý giá về tình yêu thương, sự sẻ chia và trách nhiệm. Tôi bắt đầu quan tâm đến những vấn đề xã hội, tham gia các hoạt động tình nguyện và cố gắng học tập thật tốt để có thể giúp đỡ được nhiều người hơn.
Chuyến đi đến trại trẻ mồ côi ngày hôm ấy đã thay đổi cuộc đời tôi. Nó giúp tôi nhận ra ý nghĩa thực sự của cuộc sống, giúp tôi trưởng thành hơn và sống có trách nhiệm hơn. Cho đến tận bây giờ, những ký ức về những đứa trẻ mồ côi vẫn luôn sống động trong tâm trí tôi, nhắc nhở tôi về những gì mình đã trải qua và những gì mình cần phải làm. Đó là một trải nghiệm mà tôi sẽ không bao giờ quên, một khoảnh khắc đã định hình con người tôi và hướng tôi đến một cuộc sống ý nghĩa hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Xem thêm:
Trải nghiệm giúp con người học được những điều quý giá. Đó chính là hành trang cho con người hướng tới tương lai. Vì vậy, chúng ta cần trân trọng mỗi trải nghiệm có được trong cuộc sống.
Hằng năm, trường học của tôi thường tổ chức các hoạt động trải nghiệm cho học sinh. Năm nay, nhà trường đã tổ chức hoạt động “Một ngày làm nông dân”. Các lớp sẽ có một học sinh được tham gia hoạt động. Mỗi học sinh sẽ cùng với người thân trải nghiệm những công việc của của người nông dân. Tất cả các khối lớp đều phải tham gia hoạt động trải nghiệm. Thật may mắn khi tôi được cô giáo lựa chọn. Khi về nhà, tôi đã kể cho bố nghe và mời bố tham gia cùng mình.
Sáng chủ nhật, bố đưa tôi đến trường. Bảy giờ, chuyến xe xuất phát đưa cả đoàn đến một nông trại rau sạch ở ngoại thành Hà Nội. Ở đây, chúng tôi đã được gặp bác Hòa - chủ của nông trại rau sạch. Cả đoàn vừa đi thăm quan ruộng rau sạch, vừa được nghe bác giới thiệu về cách để gieo trồng, thu hoạch rau. Nghe bác nói, tôi cảm thấy công việc trồng trọt thật vất vả, khó khăn. Từng cây rau tươi tốt như vậy là nhờ vào bàn tay gieo trồng, chăm sóc của các bác nông dân.
Tham quan xong, bác Hồng đã đưa cả đoàn đến một ruộng rau cải. Bác đã đưa ra cho cả đoàn một thử thách, đó là thu hoạch rau sạch. Mỗi đội sẽ có mười phút để thu hoạch rau, đội nào thu hoạch được nhiều hơn theo cân nặng sẽ chiến thắng. Trước đó, bác Hồng hướng dẫn chúng tôi cách thu hoạch rau cho đúng. Rau cần được cắt bỏ rẽ, vặt bỏ lá vàng. Các lớp trong cùng một khối sẽ thi đấu với nhau. Tôi và bố quyết tâm giành chiến thắng. Kết quả chung cuộc, hai bố con đã thu hoạch được một ki-lô-gam rau, giành được chiến thắng. Tôi cảm thấy vô cùng sung sướng.
Hoạt động trải nghiệm “Một ngày làm nông dân” thật bổ ích. Sau trải nghiệm này, tôi đã biết thêm những kiến thức về nghề nông. Ngoài ra, tôi cũng hiểu được rằng công việc của các bác nông dân thật vất vả. Từ đó, tôi biết trân trọng hơn những thành quả mà bản thân đang được hưởng. Tôi còn có những giây phút vui vẻ bên người thân của mình.
Như vậy, mỗi trải nghiệm đều dạy chúng ta trưởng thành hơn từng ngày. Đối với tôi, trải nghiệm lần này thật ý nghĩa. Tôi mong rằng bản thân sẽ có thêm nhiều trải nghiệm quý giá như vậy.
Chúc bạn học tốt !
-ω-
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin