

Mùa hè năm đó là mùa hè quê ngoại.
Cuối năm lớp chín, tôi học bù đầu, người xanh như tàu lá.
Ngày nào mẹ tôi cũng mua bí đỏ về nấu canh cho tôi ăn. Mẹ bảo bí đỏ bổ óc, ăn vào học bài sẽ mau thuộc. Trước nay, tôi vốn thích món này. Bí đỏ nấu với đậu phộng thêm vài cọng rau om, ngon hết biết. Nhưng ngày nào cũng phải buộc ăn món đó, tôi đâm ngán. Hơn nữa, dù dạ dày tôi bấy giờ tuyền một màu đỏ, trí nhớ tôi vẫn chẳng khá lên chút nào. Tôi học trước quên sau, học sau quên trước. Vì vậy tôi phải học gấp đôi những đứa khác. Tối, tôi thức khuya lơ khuya lắc. Sáng, tôi dậy từ lúc trời còn tờ mờ. Mắt tôi lúc nào cũng đỏ kè. Ba tôi bảo:
- Nhất định đầu thằng Chương bị hở một chỗ nào đó. Chữ nghĩa đổ vô bao nhiêu rớt ra bấy nhiêu. Thế nào sang năm cũng phải hàn lại.
Mẹ tôi khác ba tôi. Mẹ không phải là đàn ông. Mẹ không nỡ bông phòng trước thân hình còm nhom của tôi. Mẹ xích lại gần tôi, đưa tay nắn nắn khớp xương đang lồi ra trên vai tôi, bùi ngùi nói:
- Mày học hành cách sao mà càng ngày mày càng giống con mắm vậy Chương ơi!
Giọng mẹ tôi như một lời than. Tôi mỉm cười trấn an mẹ:
- Mẹ đừng lo! Qua kỳ thi này, con lại mập lên cho mẹ coi!
Không hiểu mẹ có tin lời tôi không mà tôi thấy mắt mẹ rưng rưng. Thấy mẹ buồn, tôi cũng buồn lây. Nhưng tôi chẳng biết cách nào an ủi mẹ. Tôi đành phải nín thở nuốt trọn một tô canh bí đỏ cho mẹ vui lòng.
Dù sao, công của tôi không phải là công cốc. Những ngày thức khuya dậy sớm đã không phản bội lại tôi. Kỳ thi cuối năm, tôi xếp hạng khá cao. Ba tôi hào hứng thông báo:
- Sang năm ba sẽ mua cho con một chiếc xe đạp.
Mẹ tôi chẳng hứa hẹn gì. Mẹ chỉ" thưởng "tôi một cái cốc trên trán:
- Cha mày! Từ nay lo mà ăn ngủ cho lại sức nghe chưa!
Ba tôi vui. Mẹ tôi vui. Nhưng tôi mới là người vui nhất. Tôi đàng hoàng chia tay với những tô canh bí đỏ mà không sợ mẹ tôi thở dài. Dù sao thì cũng cảm ơn mày, cơn ác mộng của tao, nhưng bây giờ xin tạm biệt nhé! Tôi cúi đầu nói thầm với trái bi cuối cùng đang nằm lăn lóc trong góc bếp trước khi cung tay cốc cho nó một phát."
(Trích "Hạ đỏ" - Nguyễn Nhật Ánh)
câu 1 tìm chi tiết thể hiện lòng quyết tâm tinh thần hiếu học của nhân vật tôi
câu 2 xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu Mày học hành cách sao mà càng ngày càng giống con mắm vây chương ơi
Câu 3 Nêu ngắn gọn tình cảm của nhân vật tôi dành cho mẹ qua chi tiết thấy mẹ buồn tôi cũng buồn lây nhưng tôi chẳng biết cách nào an ủi mẹ .tôi đành phải nín thở nuốt trọn một tô canh bí cho mẹ vui lòng
Câu 4 từ đoạn trích trên em hãy rút ra bài học cho bản thân
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1: Chi tiết thể hiện lòng quyết tâm, tinh thần hiếu học của nhân vật tôi
+“Ngày nào mẹ tôi cũng mua bí đỏ về nấu canh cho tôi ăn.” → Nhân vật chấp nhận chế độ ăn uống đặc biệt để có trí nhớ tốt hơn.
+“Tối, tôi thức khuya lơ khuya lắc. Sáng, tôi dậy từ lúc trời còn tờ mờ.” → Sự chăm chỉ, quyết tâm học tập dù rất vất vả.
+“Dù sao, công của tôi không phải là công cốc.” → Nhờ sự kiên trì, nhân vật đã đạt thành tích cao trong kỳ thi.
Câu 2: Xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ
-Biện pháp tu từ được sử dụng: So sánh ("Mày học hành cách sao mà càng ngày càng giống con mắm vậy Chương ơi!")
-Tác dụng:
+Làm nổi bật ngoại hình gầy gò, ốm yếu của nhân vật "tôi" do học tập vất vả.
+Gợi cảm xúc thương yêu của mẹ đối với con.
+Tăng tính sinh động, gần gũi cho câu chuyện.
Câu 3: Tình cảm của nhân vật "tôi" dành cho mẹ
+Nhân vật rất yêu thương, quan tâm đến mẹ. Khi thấy mẹ buồn, "tôi" cũng buồn theo nhưng không biết cách an ủi mẹ.
+Vì thương mẹ, "tôi" chấp nhận ăn món bí đỏ dù đã chán ngấy để mẹ vui lòng.
+Hành động ấy thể hiện sự hiếu thảo, luôn muốn làm mẹ yên tâm và hạnh phúc.
Câu 4: Bài học rút ra
+Cần có tinh thần hiếu học, kiên trì và quyết tâm để đạt được mục tiêu.
+Biết trân trọng công lao, sự quan tâm của cha mẹ, dù là từ những điều nhỏ nhặt nhất.
+Phải giữ gìn sức khỏe, cân bằng giữa học tập và nghỉ ngơi để đạt hiệu quả tốt nhất.
+Hiếu thảo, biết quan tâm đến cảm xúc của cha mẹ, vì họ luôn lo lắng và hy sinh vì con cái.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

1. Bài văn mẫu tả mùa hè lớp 5 hay nhất (Mẫu 1)
Với mỗi người mỗi mùa lại mang những vẻ đẹp khác nhau. Nếu như xuân mang theo những hạt mưa lất phất bay, thu đến mang theo tiết trời se se lạnh với làn gió heo may, đông về lại với cái rét cắt da cắt thịt thì hè lại gợi về một kí ức một kỉ niệm khó phai trong tâm hồn.
Khi cái nắng chói chang len lỏi vào từng ngõ ngách, tiếng ve râm ran trên từng cành cây kẽ lá thì đó là tín hiệu một mùa hè lại ùa đến. Hè về mang theo những bản nhạc rộn ràng tiếng ve, những tia nắng chói chang mang theo sức nóng của không khí. Tiếng ve kêu rộn rã trên cành phượng đang nở hoa đỏ chót, báo hiệu mùa hè đã đến. Những chú ve kêu nhức nhối như đánh thức giấc ngủ dài của thiên nhiên. Trên cao, bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Những đám mây trắng như đàn cừu non đang dạo chơi trên thảo nguyên bao la.
Mùa hè là mùa của nắng, không le lói như mùa đông, không khô hanh, nhẹ nhàng như mùa thu mà nắng hạ lại chói chang, gay gắt, rọi chiếu vào từng cành cây cảnh vật chan hòa sắc nắng. Cái nắng mùa hạ làm cho mọi cảnh vật dường như đều được khoác trên mình chiếc áo vàng óng ả. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi không một gợn mây. Khi có những tia nắng tinh nghịch của mùa hè chiếu xuống thì vạn vật dường như cũng đang dần dần thay đổi. Những cây phượng đỏ rực như một mâm xôi gấc với những tán lá rộng đang che mát cho con đường, màu đỏ rực của hoa phượng càng làm cho sắc trời thêm rực rỡ. Dưới sắc nắng ấy thì màu đỏ càng trở nên tươi tắn và đẹp hơn. Mùa hè đến mang theo những trái ngon, quả ngọt. Cây cối trong vườn đơm hoa kết trái. Những trái mít căng đầy tỏa hương ngút ngàn, những trái na chín mọng trông thật thích mắt. Từng hương vị của mỗi loại quả như hòa quyện vào nhau tạo nên những hương vị đặc trưng riêng của mùa hè.
Hè đến là lúc các cô cậu học trò tạm rời xa mái trường, được bố mẹ cho về quê vui chơi. Sau một năm dài học tập chăm chỉ, đắm chìm trong khung cảnh bình yên, thơ mộng của làng quê thật tuyệt vời. Thích thú biết nhường nào những buổi sáng mùa hè, sau cơn mưa, được ngắm thảm lúa vàng mênh mông như bỗng chợt rùng mình rũ sạch những giọt nước mưa còn bám lại trên lá, được thả hồn cùng những làn gió mát long lanh rạng rỡ nắng mai. Hè đến là lúc những cánh đồng cỏ rộn ràng tiếng ca của những đứa trẻ chăn trâu, không khí hè vùng quê cái cảm giác thanh bình, yên ả khi nghe tiếng bước chân của đàn trâu nện xuống nền đất đều đều. Hè ở quê trôi qua nhẹ nhàng, yên bình. Lẫn đâu đó trong tiếng gió vi vu là những tiếng chẫu chuộc, tiếng ếch kêu râm ran bên ao bèo, tiếng côn trùng kêu rỉ rả, nỉ non khi chiều muộn và suốt đêm khuya. Hè đến chúng ta lại được hòa mình vào thiên nhiên, nằm đu đưa trên võng ngắm trời cao, trăng tròn, hít thở không khí trong lành chốn thôn quê.
Mùa hè đã trở thành một mùa đong đầy kỉ niệm của mỗi bạn học sinh, trở thành ấn tượng khó phai trong tuổi thơ mỗi người. Mùa hè nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người, giúp chúng ta mãi được sôi nổi, tươi trẻ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin