Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ ) phát biểu cảm nghĩ của em về 2 khổ thơ :(heppmii)
HƯƠNG VỊ QUÊ NHÀ
Con bây giờ thèm những bữa canh chua
Mà mẹ nấu trong ngày hè nắng cháy
Vị quê ơi, sao mà ngon đến vậy?
Đi suốt đời vẫn ngọt mãi trong tim...
Cá chạch đồng cha bắt được, mẹ rim
Con học về đã thơm từ đầu ngõ
Đêm quê hương, theo cha con xách giỏ
Cánh đồng xa, xiêu vẹo ánh trăng gầy...
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Hai khổ thơ “Hương Vị Quê Nhà” như một bức tranh tinh tế vẽ nên hương vị thi vị của quê hương, khiến lòng người nhớ nhung và trân trọng những ký ức xưa cũ. Trong khổ thơ đầu, hình ảnh “bữa canh chua mà mẹ nấu trong ngày hè nắng cháy” đã gợi nhớ hương vị đậm đà, mộc mạc của những món ăn quê nhà, ẩn chứa trong đó tình mẫu tử thiêng liêng, sự chăm lo ân cần của mẹ dành cho con. Câu thơ “Vị quê ơi, sao mà ngon đến vậy?” như một lời tự vấn đầy say mê, thể hiện niềm khao khát, niềm nhớ nhung về hương vị đặc trưng đã in sâu vào trái tim người con suốt cuộc đời. Chính hương vị ấy đã trở thành một phần không thể thiếu, một ký ức khó phai, khiến con người dù đi đâu, dù trải qua bao nhiêu thăng trầm, vẫn cảm nhận được tình yêu thương của quê hương, của mẹ qua từng miếng ăn đơn sơ nhưng chứa đầy cảm xúc. Khổ thơ thứ hai mở ra một không gian quê hương rộng lớn, nơi gắn liền những hình ảnh quen thuộc như “cá chạch đồng cha bắt được, mẹ rim” hay “đêm quê hương, theo cha con xách giỏ”. Từng chi tiết nhỏ nhặt như tiếng cười, tiếng nói, hương thơm của “đầu ngõ” đã khắc họa lên bức tranh đời thường giản dị nhưng đượm tình người. Hình ảnh “cánh đồng xa, xiêu vẹo ánh trăng gầy” càng làm nổi bật lên vẻ đẹp thơ mộng của đêm quê, nơi mà ánh trăng bạc phản chiếu khung cảnh thanh bình, dịu êm của một vùng đất thân thương. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp rằng, dù cuộc sống có đổi thay, dù thời gian trôi qua, hương vị của quê hương, của tình cảm gia đình vẫn luôn đọng lại, ngọt ngào và bền vững trong tâm hồn mỗi con người. Chính những hình ảnh này đã khiến tôi cảm thấy lòng mình ấm áp, nhớ nhung và luôn khát khao được trở về bên cội nguồn, nơi tình yêu thương và những giá trị mộc mạc, chân thật luôn hiện hữu.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Hai khổ thơ "Hương vị quê nhà" của tác giả đã khơi dậy trong lòng em những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến về quê hương. Hình ảnh bữa canh chua mẹ nấu trong ngày hè nắng cháy đã gợi lên một không gian gia đình ấm áp, thân thương. Cái vị chua thanh mát của canh, hòa quyện với tình yêu thương của mẹ, đã trở thành một hương vị đặc biệt, theo con người đi suốt cuộc đời. Khổ thơ thứ hai lại đưa em về với những kỷ niệm gắn liền với cha. Hình ảnh cha bắt cá chạch đồng, mẹ rim thơm lừng cả đầu ngõ đã vẽ nên một bức tranh quê bình dị, yên ả. Đêm quê hương cùng cha xách giỏ ra đồng, dưới ánh trăng gầy xiêu vẹo, là những khoảnh khắc đẹp đẽ, thiêng liêng. Những dòng thơ đã chạm đến những ký ức sâu thẳm trong em, về những bữa cơm gia đình đầm ấm, về tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái. Quê hương không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, mà còn là nơi lưu giữ những giá trị tinh thần, là cội nguồn của mỗi con người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin