Giải giúp mình bài này với ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1:
Nhắc đến tác giả Vũ Tuấn chúng ta không thể không nhắc đến thi phẩm "Hương vị quê nhà". bài thơ không chỉ đơn thuần gợi nhớ về những món ăn quê hương mà thông qua đó thể hiện tình cảm tah thiết với quê hương. Đặc biệt khổ thơ đầu là khổ thơ hay và đặc sắc. tác giả đã mở ra một không gian quê hương đầm đà qua hình ảnh bình dị, thân thương khơi dậy những ký ức tuổi thơ và nỗi nhớ quê nhà. Bằng bút pháp tả thực nhà thơ đã tái hiện bức tranh làng quê giản dị qua hương vị đầm đại của bữa cơm quê. Những hình ảnh thân thuộc lần lượt hiện lên "ao làng, tôm cá, kho tương gừng, canh chua đồng, rau đay, cà muối" Chắc hẳn trong kí ức của mỗi người bữa cơm gia đình bao giờ cũng ngon nhất bởi nó chất chứa những kỉ niệm và tình cảm khó phai. Không phải là những món ăn đắt tiền nhưng bữa cơm ấy là vô giá và ta luôn khao khát được thưởng thức. Không có những hình ảnh xa hoa tráng lệ nhưng khổ thơ lại có sức lay động mãnh liệt. Bởi quê hương không chỉ là cảnh sắc mà còn là một phần tâm hồn và tuổi thơ của mỗi con người. Dù đã xa quê nhưng trái tim tác giả vẫn hoài niệm về hương vị quen thuộc để rồi nỗi nhớ trở thành sợi dây vô hình níu kéo tâm hồn của con người. Với viếc sử dụng câu hỏi tu từ "Không tương gừng sao mà ngon đến lạ". Cái vị cay nồng của kho tương gừng, cái vị đậm đà trong từng bữa cơm quê lhoong chỉ là vị giác mà còn là kí ức vị quê hương. Những bữa cơm gia đình sao mà yên bình mà ngon đến thế. Tình yêu quê hương luôn song hành cùng tình cảm gai đình thiêng liêng sâu nặng. Hình ảnh " mẹ nấu canh cua đồng" đã cho thấy sự chăm sóc và tình yêu thương vô bến bờ của mẹ. Mỗi lần nhớ về món ăn mẹ nấu là mỗi lần con tim xao quyến nhớ quê nhớ tuổi thơ và cả những tháng ngày êm đềm bên những người yêu thương. Câu thơ cuối "Gọi con về...thương nhớ một miền quê.." vang lên như một lời mời gọi tha thiết dành cho những ai đã từng gắn bó với quê hương . Một tiếng gọi chứa đựng nhiều tâm tư thể hiện mong ước được trở về được sống những năm tháng tràn đầy yêu thương trong lời ru của mẹ câu hát của bà và sự nâng đỡ của quê nhà. Lời thơ gợi nhớ đến câu nói của Raxun Gamzatov "Người ta có thể tách con người ra khỏi quê hương nhưng không ai có thể tách quê hương ra khỏi con người" Dù có đi xa đến đâu quê hương vẫn mãi là một phần máu thịt là nỗi nhớ thương khắc khoải trong tâm hồn mỗi người. Khổ thơ được viết băng giọng điệu tâm tình nhẹ nhàng da diết và sử dụng các biện pháp nghệ thuật đã góp phần làm cho nỗi nhớ quê hương hiện lên đầy xúc động chân thực và sâu lắng.
Câu 2:
Cuộc sống là một chặng hành trình không ngừng khám phá trải nghiệm và trưởng thành. Có ý kiến cho rằng "Thời thơ ấu con người thường khao khát đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân, khi trưởng thành con người ta lại khao khát được trở về". Ở mỗi giai đoạn ta lại mang những khát khao và hoài bão khác nhau. Quan niệm "đi để trở về" không chỉ phản ánh quy luật của cuộc đời mà còn là một triết lý sâu sắc về sự trưởng thành và giá trị cội nguồn trong mỗi cá nhân.
Có thể khẳng định đây là một sự chiêm nghiệm sâu sắc. Khi còn thơ ấu con người luôn mang những khát khao được đi xa và nhìn ngắm thể giới rộng lớn để tìm hiểu học hỏi và khẳng định bản thân. Mỗi người đều có ước mơ bay xa muốn thoát khỏi cái nôi quen thuộc của quê hương để tìm đến những chân trời mới- nơi chứa đựng biết bao điều thú vị đang chờ đợi. Trong một tâm thế sẵn sàng của tuổi trẻ, cái tuổi tràn đầy nhiệt huyết và sức sống dạt dào. Đây là giai đoạn con người với khát vọng được tự do khám phá và xây dựng sự nghiệp. Chính nhờ những chuyến đi ấy ta được hỏi hỏi thêm nhiều điều, được nhìn thấy khung cảnh tươi đẹp và được kết giao với những người bạn mới. Quá trình này đã giúp con người trưởng thành hơn qua những khó khăn thửu thách phải đối mặt. Thanh xuân- chặng hành trình tươi đẹp và rực rỡ, chuyến tàu của những ước mơ và khát vọng chinh phục đỉnh cao và khẳng định chính mình.
Thế nhưng, sau những tháng ngày xông pha và sống trọn vẹn với những khát vọng cháy bỏng cảu tuổi trẻ, con người ta lại càng thấm thía hơn những giá trị của quê hương, cội nguồn. Sau những va vấp để trưởng thành chúng ta nhận ra nơi bình yên và ấm áp nhất vẫn là mái nahf thân thương, nơi có mẹ có cha và gai đình luôn chờ ta trở về. Khi trưởng thành đến một độ tuổi nhất định chúng ta không còn muốn một cuộc sống xô bồ với những nhịp sống vội vã và tấp nập nữa. Giờ đây trong trái tim ta lại muốn được trở về quê nhà yêu dấu bình yên. Đó là quy luật tất yếu cảu cuộc đời: Đi để hcoj hỏi và trưởng thành nhưng cuối cùng chúng ta lại tìm về những gì gần gũi quen thuộc- cội nguồn quê hương.
Hiểu được quy luật tất yếu này, mỗi người cần thấy được sự đáng giá của tuổi trẻ và sự đắt giá của nơi gửi về. Dù có đi đâu hãy luôn nhớ rằng quê hương vẫn luôn là điểm tựa vững chắc là nơi trái tim tìm về sau những chuyến đi xa. Hãy đi để trở về. Hãy sống hết mình với thanh xuân rực rỡ khám phá thế giới rộng lớn và trưởng thành. Nhưng rồi khi đã đủ trải đời hãy trở về nơi thanh bình nhất- nơi tâm hồn ta thực sự thuộc về đó là cội nguồn thiêng liêng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1:
Bài thơ "Hương vị quê nhà" gợi lên những cảm xúc sâu lắng về quê hương qua những hình ảnh thân thuộc, giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Hai khổ thơ đầu của bài thơ mở ra một không gian quê nhà đậm đà hương vị, nơi chứa đựng tình yêu thương và những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ.
Hình ảnh trong thơ giàu sức gợi, đưa người đọc về với những món ăn dân dã, những hương vị quen thuộc mà dù có đi xa đến đâu cũng không thể quên. Đây không chỉ là những hình ảnh về món ăn mà còn là biểu tượng của tình cảm gia đình, của sự ấm áp và gắn kết. Qua đó, tác giả khẳng định rằng quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là cội nguồn của tình yêu thương, nơi ta luôn mong muốn được trở về.
Câu 2:
"Thời thơ ấu, con người thường khao khát được đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân; khi trưởng thành con người ta lại khao khát được trở về với cội nguồn 'đi để trở về'."
Con người luôn có hai trạng thái trái ngược nhưng bổ sung cho nhau trong cuộc sống: khao khát vươn xa và mong muốn trở về.
Khi còn trẻ, ta có nhiều ước mơ, hoài bão, luôn mong muốn khám phá thế giới rộng lớn, học hỏi và phát triển bản thân. Những chuyến đi xa giúp ta trưởng thành, mở rộng tầm nhìn và rèn luyện khả năng thích nghi. Tuy nhiên, khi trưởng thành, sau bao nhiêu trải nghiệm, ta lại nhận ra giá trị của cội nguồn, của gia đình và quê hương. Chính nơi ta đã rời xa lại là chốn bình yên nhất mà ta luôn muốn trở về.
Câu nói trên gợi nhắc mỗi người trân trọng cả hành trình đi xa và trở về. Đi xa để học hỏi, để lớn lên, nhưng đừng quên nguồn cội – nơi lưu giữ yêu thương và là chốn dừng chân sau những năm tháng bôn ba.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin