

`***` Yêu cầu: `1200` chữ. Thưởng chill 1k
`@` Đề bài: Viết bài văn phân tích truyện ngắn Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa của tác giả Đặng Ngọc Thảo Vy?
Ngữ liệu:
Thời gian thấm thoát trôi, vậy là một năm lại kết thúc. Nhanh thật!
Đêm Giao thừa năm trước, tôi cùng ba đi đến mọi ngõ ngách, phố phường để trao gửi yêu thương. Sáng ba mươi Tết, cả nhà gói ghém bánh, kẹo, gạo, sữa thành những gói quà xinh xắn, cùng số tiền tuy không đáng kể nhưng chất chứa mọi chân thành đặt sẵn trong những phong thu.
Đêm đó, ngồi sau xe ba, tôi được đưa đi khắp nơi phát quà cho bà con lao động khó khăn hay những người hành khất, những cụ già neo đơn, những đứa trẻ không nơi nương tựa. Người tôi gặp gỡ đầu tiên là một người đàn ông gầy gò trạc ngoài bốn mươi đang bới những bịch rác trước cửa hàng tiện lợi.
quan sát,
Ba tôi tiến đến, ân cần hỏi chuyện. Tôi không đích thân trao quà, chỉ đứng bên phần vì muốn được lưu lại khoảnh khắc đẹp đẽ ấy như những thước phim ngắn, phần vì tôi muốn học ở ba cách giao tiếp. Đó quả thật là cơ hội hiếm hoi để tôi lớn lên trong suy nghĩ và nhận thức.
- Anh đang lượm gì vậy?
- Dạ, tôi lượm vài củ cà rốt với cả kiếm ít thức ăn về nấu... - Người đàn ông trải lòng. Chắc có lẽ nghe đến đây, ba tôi cũng có phần hơi bối rối. Còn có biết bao mảnh đời cơ cực đến thế?
- Dạ... Em gửi anh ít quà ăn Tết, trong đây có bánh tét với ít bánh trái, đừng lượm thức ăn nữa, nghen anh!
Người đàn ông cầm lấy gói quà với bàn tay run run, cảm ơn rối rít, nước mắt tuôn ra vì không khỏi xúc động. Nhưng vẫn rõ mồn một, ánh mắt của chú như “biết cười”, chất chứa niềm hạnh phúc.
Có lẽ cái mà chú vừa nhận được không đơn thuần là một phần quà Tết, mà còn là sự san sẻ, tôn trọng, yêu thương. Ba và tôi cũng hạnh phúc không kém.
Hoàn thành chặng đường đầu tiên, chúng tôi tiếp tục tìm đến những người khác.
Bắt gặp dáng vẻ lom khom của một người phụ nữ, ba đưa tôi đến gần. Vào đêm Giao thừa, khi người người đang ngồi bên mâm cơm sum họp, chờ đợi năm mới, vẫn có người chân mang dép lào đứt quai, áo sờn cũ bạc màu, vác một bao lớn đựng ve chai đi trên phố.
Thoạt nhìn, tôi đoán dì trạc ngoài năm mươi. Nhưng chao ôi, dì hồn nhiên và vô tư lắm! Có lẽ khiếm khuyết về sức khỏe và trí tuệ nên dì cười ngây ngô khi nhận được món quà nhỏ, hớn hở kể chuyện: “Tháng trước tui lượm ve chai được hai trăm ngàn, đem về cho má yêu”.
Chà! Tiếng “má yêu” mới ngọt ngào làm sao! Vất vả kiếm được hai trăm ngàn, dì dành tất thảy mang về cho mẹ. Lòng hiếu thảo của dì, niềm hạnh phúc của dì khiến tôi rơm rớm nước mắt.
Cùng với nhiều cuộc gặp gỡ khác, hai cuộc gặp gỡ ngắn ngủi kể trên đem lại cho tôi vô vàn cảm xúc, giúp tôi có cái nhìn thân thương với mọi người, cũng như biết trân quý những gì mình đang có. Trong tiết trời se lạnh hiếm hoi ngày cuối năm, tôi vẫn cảm nhận được sự ấm áp đến khôn cùng. Thật là một cái Tết đáng nhớ!
(Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa, Đặng Ngọc Thảo Vy - Bài đăng trên Chuyên mục Vòm me xanh, báo Mực tím)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
`-` Yêu cầu `:` `1200` chữ.
`-` Đề bài `:` Viết bài văn phân tích truyện ngắn Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa của tác giả Đặng Ngọc Thảo Vy?
Bài làm
Truyện ngắn "Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa" của tác giả Đặng Ngọc Thảo Vy là một tác phẩm giàu cảm xúc, mang đậm tinh thần nhân văn sâu sắc. Bằng những hình ảnh chân thực và lời văn giản dị, truyện đã khắc họa những mảnh đời bất hạnh trong xã hội và tình cảm yêu thương, sự sẻ chia giữa con người với con người. Qua đó, tác phẩm gửi gắm thông điệp ý nghĩa về lòng nhân ái và tinh thần "lá lành đùm lá rách" của nhân dân ta .
Mở đầu của tác phẩm là bối cảnh ngày 30 Tết, thời khắc thiêng liêng của sự đoàn viên và yêu thương. Nhân vật "tôi" cùng ba chuẩn bị những phần quà nhỏ để trao tặng cho những người có hoàn cảnh khó khăn. Đây không chỉ đơn thuần là một hành động từ thiện mà còn thể hiện tình cảm chân thành, sự quan tâm đối với những mảnh đời bất hạnh trong xã hội. Chi tiết này đã gợi lên không khí ấm áp của ngày Tết, nhưng đồng thời cũng phản ánh sự đối lập giữa những người có cuộc sống đủ đầy và những người vẫn phải vất vả mưu sinh.
Điểm nhấn của truyện nằm ở hai cuộc gặp gỡ đặc biệt. Trước hết, nhân vật "tôi" và ba gặp một người đàn ông gầy gò đang lượm thức ăn từ những bịch rác. Hình ảnh này không chỉ thể hiện sự khốn khổ của người lao động nghèo mà còn gợi lên lòng trắc ẩn sâu sắc. Ba của nhân vật "tôi" đã ân cần hỏi han và trao tặng món quà Tết, một hành động nhỏ nhưng lại mang ý nghĩa lớn. Khi nhận quà, người đàn ông xúc động đến rơi nước mắt. Giọt nước mắt ấy không chỉ là sự biết ơn mà còn thể hiện niềm hạnh phúc khi nhận được sự sẻ chia trong những ngày Tết.
Cuộc gặp gỡ thứ hai là với một người phụ nữ làm nghề nhặt ve chai. Dì tuy có hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn giữ được sự hồn nhiên, lạc quan và đặc biệt là lòng hiếu thảo với mẹ. Khi nhận được món quà nhỏ, dì vui mừng khoe rằng mình đã dành dụm được hai trăm ngàn để mang về cho mẹ. Chi tiết này khiến nhân vật "tôi" xúc động, đồng thời nhấn mạnh giá trị của tình yêu thương gia đình. Dù hoàn cảnh có éo le đến đâu, con người vẫn có thể tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị nhất.
Những hình ảnh về người đàn ông nghèo và người phụ nữ nhặt ve chai không chỉ là những lát cắt hiện thực mà còn mang ý nghĩa tượng trưng. Họ đại diện cho những số phận kém may mắn, nhưng đồng thời cũng là những con người giàu tình cảm và lòng tự trọng. Cách tác giả miêu tả nhân vật không hề bi lụy mà lại rất chân thực, gần gũi, giúp người đọc cảm nhận được rõ nét hơn những góc khuất trong xã hội.
Điều đặc biệt trong tác phẩm là sự thay đổi trong suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật "tôi". Ban đầu, "tôi" có chút ngại ngùng, chưa quen với việc tiếp xúc và giúp đỡ những người xa lạ. Nhưng sau mỗi cuộc gặp gỡ, nhân vật dần nhận ra rằng hạnh phúc không chỉ nằm ở việc nhận mà còn ở sự sẻ chia. Khoảnh khắc chứng kiến nụ cười của những người khó khăn khi nhận được món quà nhỏ đã khiến nhân vật "tôi" hiểu rằng, sự giúp đỡ không chỉ mang lại niềm vui cho người nhận mà còn làm ấm áp trái tim người cho đi.
Bên cạnh đó, truyện còn làm nổi bật sự đối lập giữa hai khung cảnh ngày Tết. Một bên là những gia đình sum họp bên mâm cơm tất niên, hạnh phúc và đủ đầy. Một bên là những con người lầm lũi mưu sinh, không có nổi một bữa ăn trọn vẹn. Chính sự đối lập này càng làm nổi bật giá trị của lòng nhân ái và tinh thần sẻ chia. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù cuộc sống có bộn bề, ta cũng đừng quên rằng vẫn còn rất nhiều người ngoài kia đang cần được giúp đỡ.
Tác phẩm còn làm nổi bật mối quan hệ giữa nhân vật "tôi" và ba. Ba không chỉ là người cha mà còn là người thầy dạy cho "tôi" bài học về lòng nhân ái, sự sẻ chia. Thông qua hành động của ba, nhân vật "tôi" nhận ra rằng, giá trị của một món quà không nằm ở vật chất mà quan trọng hơn là tình cảm chân thành dành cho nhau. Qua đó, tác phẩm cũng gửi gắm thông điệp về sự giáo dục gia đình, khi chính những hành động của cha mẹ sẽ ảnh hưởng sâu sắc đến con cái.
Hơn nữa, thông qua câu chuyện, tác giả muốn nhấn mạnh một bài học quan trọng về cách sống: hãy biết trân trọng những gì mình đang có. Khi chứng kiến những con người phải vật lộn để có một bữa ăn, nhân vật "tôi" nhận ra rằng mình may mắn hơn rất nhiều người khác. Sự thức tỉnh này là điều quan trọng giúp mỗi người biết sống có trách nhiệm hơn, không chỉ với bản thân mà còn với xã hội.
Ngôn ngữ trong truyện mang đậm tính tự sự và biểu cảm, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tâm tư, tình cảm của nhân vật. Cách kể chuyện nhẹ nhàng, chân thành, không màu mè nhưng lại chạm đến trái tim người đọc. Đặc biệt, việc sử dụng những câu thoại đời thường càng làm cho câu chuyện trở nên chân thực, gần gũi hơn.
Nhìn chung, "Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa" không chỉ kể lại một câu chuyện ấm áp mà còn là lời nhắc nhở mỗi người về lòng nhân ái và tinh thần sẻ chia. Trong cuộc sống, dù lớn hay nhỏ, mỗi hành động tốt đẹp đều có thể mang lại niềm vui, hạnh phúc cho người khác. Tác phẩm đã truyền tải một thông điệp đầy ý nghĩa: sự yêu thương và san sẻ là những giá trị cao đẹp nhất của con người. Và có lẽ, chính những khoảnh khắc cho đi ấy mới là món quà quý giá nhất trong đêm Giao thừa.
$#iwwmei$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Đáp án `+` giải thích
`Bài làm`
Lòng nhân ái luôn là một giá trị cao đẹp trong cuộc sống, là sợi dây vô hình gắn kết con người với nhau, giúp xóa nhòa khoảng cách giàu nghèo, sang hèn. Đặc biệt, vào những dịp lễ Tết – khi không khí đoàn viên ngập tràn khắp nơi – sự sẻ chia lại càng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Nó không chỉ mang lại hơi ấm cho những ngày đông lạnh giá mà còn sưởi ấm những trái tim cô đơn. Truyện ngắn "Cuộc gặp gỡ trước giờ Giao thừa" của Đặng Ngọc Thảo Vy đã tái hiện chân thực và xúc động vẻ đẹp của tình người qua một câu chuyện giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Tác phẩm xoay quanh chuyến hành trình của nhân vật “tôi” và ba trong đêm Giao thừa, khi họ rời xa sự ấm áp của gia đình để mang những món quà nhỏ đến với những người có hoàn cảnh khó khăn. Những cuộc gặp gỡ thoáng qua giữa phố phường đông đúc không chỉ giúp nhân vật chính trao đi lòng tốt mà còn để lại trong họ những bài học sâu sắc về sự sẻ chia, về giá trị của những điều giản dị trong cuộc sống. Đọc xong, người ta không khỏi suy ngẫm về tình người và ý nghĩa thực sự của hạnh phúc.
Câu chuyện bắt đầu vào thời khắc đặc biệt – đêm Giao thừa, khoảnh khắc mà lẽ ra ai cũng sẽ quây quần bên mâm cơm ấm cúng cùng gia đình. Nhưng thay vì tận hưởng không khí sum họp ấy, nhân vật “tôi” và ba đã chọn một hành trình khác: mang yêu thương đến với những mảnh đời kém may mắn. Trước đó, hai cha con đã tỉ mỉ chuẩn bị những món quà nhỏ: bánh chưng, kẹo, gạo, sữa và một ít tiền. Những phần quà ấy không có giá trị vật chất lớn lao, nhưng lại chứa đựng sự quan tâm, là một lời chúc năm mới ấm áp gửi đến những con người đang lặng lẽ mưu sinh giữa dòng đời.
Trên hành trình ấy, hai cha con đã gặp nhiều mảnh đời bất hạnh, nhưng ở họ vẫn ánh lên những nét đẹp của tâm hồn. Người đầu tiên là một người đàn ông trung niên gầy gò, tiều tụy, đang bới rác tìm thức ăn trước một cửa hàng tiện lợi. Giữa lúc nhà nhà đang sum vầy bên mâm cơm tất niên, ông lại lặng lẽ chống chọi với cái đói, cái lạnh trong sự cô đơn. Khi ba của nhân vật “tôi” ân cần trao phần quà và nói vài lời động viên, ông đã xúc động đến rơi nước mắt. Không chỉ vì niềm vui được ăn một bữa no, mà còn vì cảm giác được ai đó quan tâm, được đối xử như một con người giữa xã hội vội vã này.
Người thứ hai mà hai cha con gặp là một phụ nữ nhặt ve chai, ngoài năm mươi tuổi, dáng vẻ lam lũ, áo quần cũ kỹ. Dù cuộc sống nhọc nhằn, nhưng dì vẫn giữ được nét hồn nhiên và sự lạc quan đáng quý. Khi nhận được món quà, dì cười rạng rỡ và hào hứng khoe rằng tháng trước đã tiết kiệm được hai trăm nghìn để gửi về cho mẹ già. Chỉ một câu nói giản dị: “Má yêu”, nhưng lại khiến nhân vật “tôi” không khỏi xúc động. Giữa bao khó khăn, dì vẫn dành dụm từng đồng để lo cho mẹ, vẫn giữ trong mình một tình yêu thương ấm áp. Qua hai cuộc gặp gỡ ấy, nhân vật “tôi” nhận ra rằng mình không chỉ đang cho đi mà còn đang nhận lại – nhận những bài học về lòng trắc ẩn, về sự trân trọng những điều giản dị và cả ý nghĩa của sự yêu thương.
Truyện ngắn này truyền tải một thông điệp rất nhân văn: giá trị của một hành động không nằm ở sự to lớn của nó, mà nằm ở tấm lòng phía sau. Đôi khi, chỉ một món quà nhỏ, một lời hỏi thăm chân thành cũng đủ để mang lại hy vọng, tiếp thêm sức mạnh cho những người đang phải đối mặt với khó khăn. Và tình thương không chỉ là món quà dành cho người nhận, mà chính người trao đi cũng sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc trong đó. Nhân vật “tôi” và ba đã trải nghiệm điều ấy trong đêm Giao thừa – niềm vui khi được cho đi mà không cần nhận lại, niềm vui của việc lan tỏa hơi ấm giữa cuộc đời.
Ngoài ra, truyện còn gợi lên một suy nghĩ khác: trong không khí rộn ràng của ngày Tết, vẫn có những con người lặng lẽ chịu đựng khó khăn, những số phận bị lãng quên giữa dòng người vội vã. Hình ảnh người đàn ông bới rác, người phụ nữ nhặt ve chai là lời nhắc nhở rằng không phải ai cũng có một cái Tết đủ đầy. Điều này khiến người đọc nhìn lại chính mình, biết trân trọng hơn những gì đang có và nhận thức rõ hơn về trách nhiệm với cộng đồng – rằng đôi khi, chỉ cần một chút sẻ chia cũng đủ để ngày Tết trở nên ấm áp hơn, không chỉ cho một người mà cho cả xã hội.
Về nghệ thuật, truyện được kể bằng giọng văn nhẹ nhàng, chân thực từ góc nhìn của nhân vật “tôi” – một người trẻ tuổi, mang lại cảm giác gần gũi và dễ đồng cảm. Từng hình ảnh trong câu chuyện đều rất sống động: người đàn ông cô độc bên thùng rác, người phụ nữ nhặt ve chai với nụ cười rạng rỡ – tất cả đều hiện lên rõ nét, không bi lụy nhưng vẫn đủ để lay động lòng người. Cách kể chuyện đơn giản, không có những tình huống gay cấn hay kịch tính, nhưng chính sự mộc mạc ấy lại tạo nên sức hút riêng, để lại dư âm sâu lắng trong lòng người đọc.
"Cuộc gặp gỡ trước giờ Giao thừa" không chỉ là câu chuyện về một đêm Giao thừa ý nghĩa, mà còn là bài học sâu sắc về lòng nhân ái và sự sẻ chia. Tác phẩm nhắc chúng ta rằng hạnh phúc không chỉ đến từ sự đủ đầy về vật chất, mà còn đến từ những hành động nhỏ bé nhưng đầy yêu thương. Bằng lối kể chuyện ấm áp, giàu cảm xúc, truyện đã chạm đến trái tim người đọc, khơi dậy sự trân trọng cuộc sống và thôi thúc mỗi người lan tỏa tình người. Và có lẽ, sau khi gấp lại trang sách, mỗi chúng ta sẽ tự hỏi: phải chăng Tết không chỉ là lúc để nhận về, mà còn là dịp để trao đi những điều ý nghĩa nhất?
`color{#bb8aff}{A}color{#ac9bfd}color{#9eacfc}{n n}color{#8fbefa}{e}color{#80cff9}{te}color{#72e0f7}{}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin
599
599
365
làm gi ạ-;
599
599
365
làm nt nhân vật và nt câu chuyện nha -- dạ
599
599
365
`+` Nhân vật "tôi": `-` Là người kể chuyện, giúp người đọc theo dõi diễn biến câu chuyện từ góc nhìn cá nhân. `-` Sự chuyển biến trong suy nghĩ và cảm xúc của "tôi" là một điểm nhấn quan trọng, giúp truyền tải thông điệp tác phẩm. `+`Nhân vật ba: `-`Một người cha nhân hậu, thấu hiểu cuộc sống, luôn dạy con về lòng nhân ái qua hành động cụ thể. Rút gọn`+` Nhân vật "tôi": `-` Là người kể chuyện, giúp người đọc theo dõi diễn biến câu chuyện từ góc nhìn cá nhân. `-` Sự chuyển biến trong suy nghĩ và cảm xúc của "tôi" là một điểm nhấn quan trọng, giúp truyền tải thông điệp tác phẩm. `+`Nhân vật ba: `-`... xem thêm
7475
438
4482
:v
7475
438
4482
ý mình là viết thành đoạn ấy nma mình cug viết xong r, cảm ơn b nha
599
599
365
Nghệ thuật của câu chuyện: - Bố cục chặt chẽ - Trình tự hợp lý - Kết mở , không lộ rõ lời khẳng định của ai nhưng nhiều ý nghĩa - Câu chuyện sử dụng nghệ thuật đối lập
599
599
365
ý mình là viết thành đoạn ấy nma mình cug viết xong r, cảm ơn b nha -- vang vang
389
-13
45
Chúc mừng xth =))