Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) nêu đánh giá của anh/chị về tình huống trong truyện ngắn sau:
Những cô bé khôn ngoan hơn các ông già
Lễ Phục sinh đến sớm... Ngoài sân vẫn còn tuyết, nhưng trong làng đã có những dòng suối nhỏ chảy... Và hai bé gái của hai nhà tụm lại bên một vũng nước, một đứa còn bé, đứa kia lớn hơn một tí. Cả hai được mẹ mặc cho những cái váy sarafan mới tinh. Váy của đứa bé màu xanh, còn đứa lớn thì màu vàng có hoa văn, cả hai đều quàng khăn màu đỏ. Hai cô bé vừa xong lễ Misa thì chạy ra chỗ vũng nước, khoe áo mới với nhau rồi bắt đầu
chơi. Chúng muốn vọc nước, đứa bé đi đôi giày trẻ con định bước xuống vũng nước, còn
đứa lớn thì bảo:
- Đừng bước xuống đó Malashka, mẹ mắng cho đấy. Để tao cởi giày ra đã, và mày cũng cởi ra đi.
Hai đứa bé tháo giày cùng bước xuống vũng nước để đi về phía nhau. Malashka thấy chân ngập nước đến mắt cá bèn bảo:
- Nước sâu lắm, Akulyushka, em sợ lắm.
- Không sao đâu” - con bé lớn nói – Không sâu hơn nữa đâu. Mày cứ bước thẳng đến chỗ tạo.
Hai đứa bé đến gần nhau. Akulyushka bảo:
- Malashka, đừng có nhảy, đi nhẹ thôi.
Vừa dứt lời thì Malashka đã giẫm bộp xuống, bắn tóe nước lên váy của Akulyushka. Bắn cả lên mũi và lên mắt. Nhìn thấy những vết bẩn trên váy, Akulyushka nổi giận, quát Malashka và chạy lại gần định đánh. Malashka hoảng hốt thấy mình đã gây ra tai họa, vội nhảy khỏi vũng nước để chạy về nhà. Mẹ của Akulyushka đi ngang qua thấy váy con gái ướt và áo dính bẩn.
- Cái con hư hỏng kia, mày nghịch ngợm gì ở đâu đấy hả?
- Con Malashka cố ý văng nước lên con đấy.
Bà mẹ của Akulyushka túm lấy Malashka đánh vào gáy nó. Malashka khóc váng khắp phố. Mẹ Malashka chạy ra:
- Sao bà lại đánh con tôi? – Và bắt đầu chửi bà hàng xóm. Lời qua tiếng lại, hai bà cãi nhau ầm ĩ. Những người đàn ông cũng xông tới, tập hợp thành một đám đông trên đường. Mọi người đều la hét, không ai chịu nghe ai. Họ chửi bới, chửi bới, người nọ huých người kia, sắp thành một cuộc ẩu đả.
Bà của Akulyushka chạy ra, chen vào giữa đám đàn ông dàn hòa:
- Các người làm sao vậy, giữa ngày lễ Tết thế này? Lẽ ra phải vui mừng, thì các người lại muốn chuốc thêm tội lỗi.
Không ai nghe lời bà cụ, còn suýt đá cả vào chân bà. Bà già không thể thuyết phục được họ, nếu như không có Akulyushka với Malashka. Trong khi hai bà mẹ nhiếc móc nhau, Akulyushka chùi sạch áo váy và lại chạy ra vũng nước. Nó nhặt một hòn đá và bắt đầu đào đất bên cạnh vũng nước để làm rãnh thoát nước ra đường. Trong lúc nó đào thì Malashka cũng lại gần giúp, cũng dùng que đào rãnh. Lúc đám đàn ông bắt đầu ẩu đả thì chỗ hai đứa bé nước đã chảy ra đường thành dòng. Hai đứa bé thả mảnh phoi bào xuống dòng nước chảy thẳng tới chỗ bà cụ đang can ngăn đám đàn ông. Chúng chạy theo hai bên dòng nước.
Giữ nó lại Malashka, giữ lại! – Akulyushka kêu lên. Malashka muốn nói cái gì đó, nhưng vì cười nắc nẻ nên không ra lời được.
Hai đứa bé cứ chạy như thế, cười với mảnh phoi bào khi nó trôi nổi theo dòng suối nhỏ. Và chúng va vào giữa đám đàn ông. Nhìn thấy chúng, bà già nói với đám đàn ông:
Các người phải biết sợ Chúa chứ! Các người là đàn ông đàn ang, vì mấy con bé này mà đánh nhau, còn chúng nó thì quên từ lâu rồi, đã làm hòa vui vẻ chơi với nhau. Chúng nó khôn hơn các người đấy!
Những gã đàn ông nhìn lũ trẻ và thấy xấu hổ. Sau đó chính họ cũng bật cười với chính mình và giải tán về nhà...
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong cuộc sống, có những tình huống tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại mang đến những bài học sâu sắc về cách ứng xử và thái độ sống. Truyện ngắn "Những cô bé khôn ngoan hơn các ông già" là một ví dụ điển hình, qua đó tác giả đã khéo léo phản ánh sự đối lập giữa trẻ em và người lớn trong cách giải quyết mâu thuẫn.
Truyện kể về hai cô bé Akulyushka và Malashka cùng chơi đùa bên vũng nước trong ngày lễ Phục sinh. Chỉ vì một trò nghịch ngợm nhỏ mà váy của Akulyushka bị bẩn, dẫn đến sự tức giận và tranh cãi. Điều đáng chú ý là cách người lớn phản ứng với sự việc này: từ hai bà mẹ đến đám đàn ông trong làng, tất cả nhanh chóng lao vào cuộc cãi vã, thậm chí suýt dẫn đến ẩu đả. Trái ngược với sự căng thẳng đó, hai cô bé nhanh chóng quên đi mâu thuẫn, vui vẻ chơi đùa và cùng nhau tạo rãnh thoát nước. Hành động hồn nhiên của các em đã khiến người lớn cảm thấy xấu hổ và nhận ra sự vô lý của mình.
Tình huống này phản ánh một thực tế phổ biến trong cuộc sống: nhiều khi, người lớn lại có cách hành xử kém khôn ngoan hơn trẻ nhỏ. Người lớn thường mang theo cái tôi quá lớn, dễ dàng tranh cãi vì những điều nhỏ nhặt mà quên mất sự bao dung và tình cảm gắn kết. Họ có xu hướng đẩy mâu thuẫn lên cao trào thay vì tìm cách hóa giải. Ngược lại, trẻ em với tâm hồn trong sáng và không bị ràng buộc bởi những định kiến, lại có thể dễ dàng tha thứ và quay lại vui chơi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Bên cạnh đó, câu chuyện cũng truyền tải thông điệp về sự đơn giản và vị tha trong cuộc sống. Trẻ con không bị cuốn vào những toan tính cá nhân, không bị chi phối bởi lòng tự ái hay sĩ diện. Chính sự vô tư ấy đã giúp chúng dễ dàng làm hòa, trong khi người lớn, với những cái nhìn phức tạp, lại dễ dàng biến một việc nhỏ thành một vấn đề nghiêm trọng.
Từ câu chuyện này, mỗi chúng ta có thể rút ra bài học về cách kiểm soát cảm xúc và giải quyết mâu thuẫn một cách nhẹ nhàng hơn. Đôi khi, để giữ gìn hòa khí, chúng ta cần học hỏi sự đơn giản và vị tha từ trẻ nhỏ, thay vì cố chấp và đẩy mọi chuyện đi quá xa. Nhìn vào cách hai cô bé giải quyết mâu thuẫn, người lớn có lẽ cũng nên tự hỏi bản thân rằng: liệu mình có đang hành xử một cách khôn ngoan hay không?
Tóm lại, truyện "Những cô bé khôn ngoan hơn các ông già" không chỉ là một câu chuyện đơn thuần mà còn là một bài học thấm thía về cách ứng xử trong cuộc sống. Sự hồn nhiên, bao dung và giản dị của trẻ nhỏ đôi khi lại là điều mà người lớn cần học hỏi. Để có một cuộc sống hài hòa, mỗi người nên biết cách buông bỏ cái tôi, học cách tha thứ và trân trọng những giá trị của sự hòa thuận.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin