

viết đoạn văn ghi lại cảm nghỉ của em về bài thơ Tổ quốc nhìn từ biển của Nguyễn Việt Chiến
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trả lời :
Khi đọc bài thơ "Tổ quốc nhìn từ biển" của Nguyễn Việt Chiến, tôi cảm thấy một tình yêu sâu sắc và tự hào về Tổ quốc Việt Nam. Bài thơ đã giúp tôi hình dung ra một bức tranh tuyệt đẹp về đất nước Việt Nam, từ những dãy núi cao vút đến những bãi biển xanh thẳm. Tôi cảm thấy như mình đang đứng trên một con tàu, nhìn ra biển rộng và thấy được vẻ đẹp của Tổ quốc từ một góc nhìn mới. Bài thơ cũng giúp tôi hiểu rõ hơn về lịch sử và văn hóa của Việt Nam, từ những truyền thuyết cổ xưa đến những chiến thắng vĩ đại. Tôi cảm thấy tự hào về những anh hùng dân tộc, những người đã hy sinh vì độc lập và tự do của Tổ quốc. Tình yêu Tổ quốc trong bài thơ đã giúp tôi cảm thấy gắn kết hơn với đất nước và nhân dân Việt Nam. Tôi cảm thấy mình có trách nhiệm bảo vệ và xây dựng Tổ quốc, để giữ gìn vẻ đẹp và sự tự hào của dân tộc.
`\color{#bb8aff}{Quoc}\color{#ac9bfd}\color{#9eacfc}{anh}\color{#8fbefa}{2}\color{#80cff9}{3042}\color{#72e0f7}{}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ Tổ quốc nhìn từ biển của Nguyễn Việt Chiến đã để lại trong em một niềm xúc động mãnh liệt về tình yêu nước và ý thức bảo vệ chủ quyền dân tộc. Đọc từng câu thơ, em như cảm nhận được tiếng sóng vỗ vào lòng mình, mang theo cả những mất mát, hy sinh và lòng kiêu hãnh của bao thế hệ người Việt. Câu thơ mở đầu “Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển” vang lên như một lời nhắc nhở đầy tha thiết về những thử thách mà đất nước phải đối mặt, đặc biệt là nơi đầu sóng ngọn gió. Biển cả trong bài thơ không chỉ đẹp mà còn chất chứa bao nỗi đau, bao giấc mơ còn dang dở của những người con đất Việt đã ngã xuống để giữ lấy từng tấc biển, tấc đảo. Em chợt thấy lòng mình nghẹn lại khi đọc đến câu “Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy / Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân”. Đằng sau câu chữ là cả một câu chuyện bi hùng, là những con người đã mãi mãi nằm lại giữa trùng khơi vì Tổ quốc. Biển có lẽ chẳng bao giờ yên bình nhưng chính nhờ những người lính ấy mà đất nước vẫn hiên ngang trước bao bão tố thời đại. Những hình ảnh như “Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi” hay “Lạc Long cha nay chưa thấy trở về” càng làm em thấm thía hơn nỗi nhớ thương, sự hy sinh và cả lòng kiên định của dân tộc ta. Bài thơ không chỉ kể về quá khứ mà còn khiến em suy nghĩ về trách nhiệm của thế hệ mình hôm nay. “Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát”, em nhận ra rằng đất nước này không chỉ là những con đường, những ngôi nhà ta đi qua mỗi ngày mà còn là những hòn đảo xa, những con sóng ngoài khơi vẫn ngày đêm nhắc nhở về chủ quyền thiêng liêng. Câu thơ cuối “Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi” khiến em cảm thấy tự hào và tràn đầy hy vọng – dù có bao nhiêu thử thách, dù có bao cơn sóng lớn, dân tộc Việt Nam vẫn luôn vững vàng, kiên định, vẫn tiến về phía trước với niềm tin không bao giờ tắt.
Bảng tin
