

viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ sau khi đọc bài thơ quê hương của nhà thơ Giang Nam.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`\color{#B3EEFF}{\text{@ngt}color{#D6D4FF}{\text{hao}`
Sau khi gấp lại trang cuối của "Quê Hương" - một tác phẩm để đời của Giang Nam, trong tôi dâng trào một cảm xúc thật khó tả. Bài thơ như một thước phim quay chậm, tái hiện lại một miền ký ức, một tình yêu đất nước, con người, và cả những mất mát của chiến tranh đã từng diễn ra trên mảnh đất hình chữ S này. "Quê Hương" không chỉ là những vần thơ, mà là tiếng lòng của một thế hệ, một thế hệ đã lớn lên trong bom đạn, trong gian khổ nhưng vẫn giữ trọn vẹn tình yêu với quê hương. Tôi bị cuốn hút vào những hình ảnh quen thuộc, từ những ngày thơ ấu với cánh diều bay trên đồng lúa, đến những đêm trăng sáng nơi tình yêu đầu đời chớm nở. Cách nhà thơ sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi đã khiến cho những cảm xúc ấy trở nên thật dễ đồng cảm. Đặc biệt, hình ảnh người con gái, cô du kích gan dạ, kiên trung, đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Tình yêu của họ không chỉ dành cho nhau mà còn dành cho đất nước, cho lý tưởng. Sự hy sinh của cô đã trở thành biểu tượng cho sự mất mát và đau thương của chiến tranh, nhưng đồng thời, nó cũng là minh chứng cho tinh thần bất khuất, kiên cường của con người Việt Nam. Khép lại bài thơ "Quê Hương" ta có thể thấy rằng tác phẩm này không chỉ là bài thơ về quá khứ, mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm của thế hệ hôm nay. Nó thôi thúc tôi sống có ý nghĩa hơn, trân trọng hơn những giá trị tốt đẹp mà cha ông đã để lại, và góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
$#HOIDAP247$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin