viết đoạn văn khoảng 400 chữ ghi lại cảm xúc về bài thơ Tựu trường của nhà thơ Huy Cận :
Giờ náo nức của một thời trẻ dại
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.
Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.
Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.
Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ
Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát
help
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Tựu trường là ngày vô cùng đặc biệt và ý nghĩa với mỗi học sinh. Đó là khởi đầu của một hành trình học tập mới, là trang mới sau một năm học dài và là muôn vàn sự háo hức của biết bao học sinh.Và bài thơ "Tựu trường" của Huy Cận đã khơi dậy trong trái tim mỗi người biết bao những kỉ niệm thuở đi học đầy ngây thơ, trong sáng. Dù đã qua lâu rồi nhưng khung cảnh ngày tựu trường vẫn như hôm qua, tất cả đều giản dị, thân thuộc đến kì lạ "hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương". Mái trường vẫn màu nâu ngói cũ, bức tường trắng vẫn bao năm ,cửa gương vẫn vậy và "rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc."Đó là biểu tượng của sự trong trẻo, tinh khôi, của niềm tin và hi vọng vào tương lai. . Duy chỉ có "tôi" là đã thay đổi, chàng trai mười lăm tuổi, "Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường". Bước vào trường là biết bao bạn bè, biết bao hạnh phúc và tri thức đang đón chờ. Huy Cận đã tinh tế khắc họa những rung động đầu đời của tuổi trẻ. Những bước chân "ngập ngừng", trái tim "run run" và tình cảm "rụt rè" của các cô cậu học trò khi lần đầu kết bạn, làm quen với môi trường mới khiến tôi không khỏi bồi hồi. Tuổi mười lăm là khoảng thời gian đẹp nhất, khi tâm hồn mới mở ra để đón nhận những điều tươi sáng, ấm áp từ cuộc đời. Huy Cận đã chạm đến trái tim người đọc khi vẽ nên một bức tranh ngày tựu trường đầy thi, đầy họa và những âm thanh như hiện dần qua những câu thơ. Đó là những tiếng nói cười, là sự ngại ngùng với môi trường mới, những người bạn mới.Bài thơ như một lời nhắc nhở về sự quý giá của tuổi trẻ, của những năm tháng học trò hồn nhiên, vô tư.Đọc "Tựu trường", chúng ta như được sống lại những cảm xúc trong trẻo, hồn nhiên của ngày đầu đến lớp. Bài thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng, khiến ta thêm trân trọng những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Đó là hành trang quý giá để ta bước tiếp trên đường đời, dù có đi xa đến đâu, vẫn luôn nhớ về mái trường xưa với lòng biết ơn và niềm yêu mến vô bờ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ Tựu trường của Huy Cận mang đến cho người đọc những rung động tinh khôi về ngày đầu đến lớp của tuổi học trò. Từng câu thơ như một thước phim quay chậm tái hiện lại khoảnh khắc thiêng liêng khi những cậu bé mười lăm tuổi bước chân vào cánh cổng trường mang theo trong tim biết bao niềm háo hức, bỡ ngỡ và cả những ước mơ trong sáng. Ngay từ những dòng thơ đầu tiên, tác giả đã gợi lên không khí rạo rực, náo nức của ngày tựu trường, nơi những cậu học trò khoác lên mình bộ quần áo trắng tinh khôi, cầm trên tay chiếc rương nhỏ đựng đầy sách vở và niềm hy vọng. Hình ảnh “rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc” không chỉ mang ý nghĩa tả thực về hành trang đến lớp mà còn là một ẩn dụ sâu sắc về tâm hồn ngây thơ, trong sáng, chứa đựng bao khát khao tri thức của những cậu bé tuổi mười lăm. Không gian trường học hiện lên vừa quen thuộc, vừa mới mẻ với những mái ngói nâu, tường trắng, cửa kính tất cả tạo nên một thế giới rộng mở, chào đón những bước chân non nớt đầy háo hức. Những câu thơ tiếp theo khắc họa một cách tinh tế tâm trạng của học trò trong buổi đầu tựu trường. Đó là sự bỡ ngỡ khi “chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ”, là sự hồi hộp, rụt rè khi “tim run run trăm tình cảm rụt rè” nhưng sau đó là niềm vui khi được kết bạn, được hòa mình vào môi trường mới với bao điều hứa hẹn. Đặc biệt, hình ảnh “quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ” không chỉ là một câu tả thực mà còn là một biểu tượng cho sự khởi đầu trong sáng, tinh khôi của tuổi học trò, nơi mỗi đứa trẻ đều mang trong mình những giấc mơ và khát vọng lớn lao. Đọc bài thơ, người ta không chỉ thấy một khung cảnh tựu trường bình thường mà còn cảm nhận được hơi thở của tuổi trẻ, của những trái tim non nớt đang mở ra đón nhận những điều mới mẻ của cuộc đời. Những cảm xúc ấy không chỉ thuộc về nhân vật trữ tình trong bài thơ mà còn là tiếng lòng chung của biết bao thế hệ học trò khi bước vào một chặng đường mới của cuộc đời. Và đặc biệt, những hình ảnh cuối bài thơ lại khiến người đọc bồi hồi hơn cả: “Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn / Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát”. Những chi tiết nhỏ bé tưởng như rất đỗi bình thường ấy lại có sức khơi gợi mạnh mẽ về một miền ký ức trong sáng, hồn nhiên, nơi mỗi học trò đều nâng niu, trân trọng những điều tưởng như giản đơn nhưng lại vô cùng đáng nhớ. Mùi cửa sổ mới sơn, chiếc tủ vừa được đánh bóng hay chỉ đơn giản là hơi thở của buổi sớm mai ngày tựu trường, tất cả đều trở thành những dấu ấn khó phai trong tâm hồn non trẻ. Huy Cận đã rất tinh tế khi không sử dụng những ngôn từ hoa mỹ mà chỉ bằng những hình ảnh giản dị, gần gũi, ông đã khơi gợi được những xúc cảm chân thực và sâu lắng nhất trong lòng người đọc. Bài thơ không chỉ đơn thuần kể về một ngày tựu trường mà còn gợi lên trong lòng mỗi người một miền ký ức đẹp đẽ về quãng thời gian cắp sách đến trường - khoảng thời gian mà ai cũng muốn lưu giữ mãi trong tim.
Bảng tin