

Tớ cảm ơn ạ
PHẦN I: ĐỌC HIỂU (4đ)
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:
Tuổi trẻ là đặc ân vô giá của tạo hóa ban cho bạn. Vô nghĩa của đời người là để tuổi xuân trôi qua trong vô vọng. (…) Người ta bảo, thời gian là vàng bạc, nhưng sử dụng đúng thời gian của tuổi trẻ là bảo bối của thành công. Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống. Nếu chỉ chăm chăm và tán dương tài năng thiên bẩm thì chẳng khác nào chim trời chỉ vỗ cánh mà chẳng bao giờ bay được lên cao. Mỗi ngày trôi qua rất nhanh. Bạn đã dành thời gian cho những việc gì? Cho bạn bè, cho người yêu, cho đồng loại và cho công việc? Và có bao giờ bạn rùng mình vì đã để thời gian trôi qua không lưu lại dấu tích gì không?
Các bạn hãy xây dựng tầm nhìn rộng mở (…), biến tri thức của loài người, của thời đại thành tri thức bản thân và cộng đồng, vận dụng vào hoạt động thực tiễn của mình. Trước mắt là tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường để mai ngày khởi nghiệp; tự mình xây dựng các chuẩn mực cho bản thân; nhận diện cái đúng, cái sai, cái đáng làm và cái không nên làm. Trường đời là trường học vĩ đại nhất, nhưng để thành công bạn cần có nền tảng về mọi mặt, thiếu nó không chỉ chông chênh mà có khi vấp ngã.
(Theo Báo mới.com; 26/ 03/ 2016)
Câu 1: Xác định thể loại văn bản của đoạn trích trên.0,5đ
Câu 2: Tìm câu văn mang luận điểm? 0,5đ
Câu 3: Xét về mặt mục đích nói, các câu in đậm thuộc kiểu câu gì? Việc sử dụng kiểu câu đó có ý nghĩa như thế nào đối với việc thể hiện nội dung của văn bản? 1đ
Câu 4: Tại sao tác giả cho rằng: “Trường đời là trường học vĩ đại nhất, nhưng để thành công bạn cần có nền tảng về mọi mặt”
Câu 5: Em có đồng ý với quan điểm sau không?Vì sao?1đ
“Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống”
Phần II. Làm văn (6,0 điểm)
Câu 1. (2,0 điểm) Từ đoạn trích trên, em hãy viết một đoạn văn trình bày suy nghĩ về giá trị của thời gian để mỗi người biết quý trọng thời gian của mình.
Câu 2: Phân tích bài thơ “Miền Trung” của Hoàng Trần Cương
MIỀN TRUNG
Miền Trung
Câu ví dặm nằm nghiêng
Trên nắng và dưới cát
Đến câu hát cũng hai lần sàng lại
Sao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm.
Miền Trung
Bao giờ em về thăm
Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt
Lúa con gái mà gầy còm úa đỏ
Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ
Không ai gieo mọc trắng mặt người.
Miền Trung
Eo đất này thắt đáy lưng ong
Cho tình người đọng mật
Em gắng về
Đừng để mẹ già mong...
(Trích Miền Trung, Hoàng Trần Cương, Thơ hay Việt Nam thế kỷ
XX, NXB Văn hóa Thông tin, 2006, tr. 81 - 82)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1:
Thể loại văn bản của đoạn trích là văn bản nghị luận.
Câu 2:
Câu văn mang luận điểm là:
“Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống.”
Câu 3:
Các câu in đậm trong đoạn trích thuộc kiểu câu hỏi tu từ. Việc sử dụng kiểu câu này nhằm mục đích kích thích người đọc tự nhìn nhận và đánh giá cách mình đã sử dụng thời gian quý báu của tuổi trẻ. Qua đó, tác giả mong muốn làm cho người đọc nhận thức sâu sắc hơn về giá trị của thời gian, từ đó động viên mỗi người tích cực hành động để không lãng phí những khoảnh khắc có ý nghĩa của cuộc sống.
Câu 4:
Tác giả cho rằng “Trường đời là trường học vĩ đại nhất, nhưng để thành công bạn cần có nền tảng về mọi mặt” vì mặc dù cuộc sống luôn mang đến những bài học quý giá và những trải nghiệm không ngờ, nhưng để áp dụng được những bài học đó vào thực tiễn và đạt được thành công bền vững thì mỗi người cần phải xây dựng một nền tảng kiến thức và kỹ năng vững chắc. Nếu thiếu đi nền tảng đó, dù đã trải qua biết bao thử thách của cuộc sống thì con người cũng dễ bị chông chênh, thất bại trước những khó khăn.
Câu 5:
Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm “Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống” vì tài năng bẩm sinh dù có là một ưu thế nhất định, nhưng nếu không được gắn liền với sự nỗ lực không ngừng, lao động chăm chỉ và trải nghiệm qua gian khổ, nó chỉ dừng lại ở mức tiềm năng. Thành công đích thực đến từ việc bạn không ngại khó, sẵn sàng hy sinh và học hỏi từ những thất bại cũng như thử thách trong cuộc sống, từ đó dần rèn giũa và hoàn thiện bản thân.
PHẦN II:
Câu 1:
Thời gian là tài sản quý giá nhất mà mỗi con người sở hữu, bởi nó không thể mua lại hay lưu giữ lại được. Mỗi khoảnh khắc trôi qua đều mang theo những cơ hội để học hỏi, trải nghiệm và trưởng thành. Nếu chúng ta biết trân trọng và sử dụng thời gian một cách hiệu quả, thì cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn, và mỗi giây phút đều góp phần xây dựng tương lai tươi sáng. Thực tế cho thấy, những người thành công không chỉ có tài năng thiên bẩm mà còn biết cách vận dụng từng phút giây của cuộc sống, không ngừng nỗ lực để biến thời gian thành bước đệm dẫn đến thành công. Ngược lại, lãng phí thời gian chính là lãng phí cả cuộc đời. Vì vậy, mỗi chúng ta cần đặt ra mục tiêu, lập kế hoạch rõ ràng và biết ưu tiên những việc quan trọng. Qua đó, không chỉ bản thân được phát triển mà còn góp phần xây dựng một cộng đồng năng động, sáng tạo và tràn đầy nhiệt huyết. Chính giá trị của thời gian cũng dạy chúng ta biết trân trọng cuộc sống và luôn nỗ lực mỗi ngày để không hối tiếc về sau.
Câu 2.
Bài thơ “Miền Trung” của Hoàng Trần Cương là một bức tranh chân thực, đậm chất tự sự về mảnh đất, con người miền Trung – vùng đất gắn liền với gió bão, khó khăn nhưng cũng đầy nghị lực và tình người. Ngay từ những dòng mở đầu, tác giả đã dùng hình ảnh “Câu ví dặm nằm nghiêng / Trên nắng và dưới cát” để gợi lên nét đặc trưng của miền đất này. Hình ảnh ấy không chỉ thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên với cái nắng gay gắt, cát mài mòn mà còn ẩn dụ cho số phận lặng lẽ, gian truân của người dân nơi đây. Dòng thơ “Đến câu hát cũng hai lần sàng lại / Sao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm” cho thấy rằng dù những bài ca dân gian – biểu hiện của truyền thống văn hóa – có bị thời gian làm phai mờ, nhưng vẫn in đậm trong ký ức, luôn vang vọng như lời than thở của đất mẹ đối với con cái.
Ở đoạn giữa, tác giả chuyển sang lời tự sự đầy cảm xúc với những câu “Bao giờ em về thăm / Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt” thể hiện nỗi niềm nhớ nhung và khao khát được trở về của những người con xa xứ. Hình ảnh “Lúa con gái mà gầy còm úa đỏ” không chỉ phản ánh hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống mà còn ẩn chứa nỗi buồn, sự mệt mỏi vì cảnh nghèo khó, trong khi “Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ / Không ai gieo mọc trắng mặt người” lại châm biếm, tố cáo sự thiếu vắng của sự quan tâm, đầu tư cho vùng đất đầy tiềm năng nhưng lại bị lãng quên. Qua đó, Hoàng Trần Cương vừa khắc họa được bức tranh hiện thực sống động, vừa gửi gắm thông điệp về tình yêu quê hương, về niềm khao khát được chăm sóc, được nhìn nhận của mảnh đất nghèo đó. Đoạn cuối của bài thơ là tiếng lòng trăn trở của người con, qua đó tác giả dùng hình ảnh “Eo đất này thắt đáy lưng ong / Cho tình người đọng mật” như một phép ẩn dụ độc đáo. Hình ảnh eo đất thắt chặt như chiếc đai, không chỉ nói lên những khó khăn trong cuộc sống mà còn thể hiện sự gắn kết, sự keo sơn giữa các thành viên trong cộng đồng. Lời kêu gọi “Em gắng về / Đừng để mẹ già mong…” như tiếng răn dò, nhắc nhở người con không quên cội nguồn, không để lại nỗi nhớ, nỗi đau của những người mẹ, những người đã gắn bó với vùng đất này cả cuộc đời.
Qua “Miền Trung”, Hoàng Trần Cương đã miêu tả cảnh sắc thiên nhiên khắc nghiệt, khắc họa sâu sắc tâm hồn, nghị lực và tình người của đồng bào nơi đây. Bài thơ mở ra một không gian cảm xúc vừa thấm đượm nỗi buồn, vừa chứa chan niềm tự hào, lòng kiên trì và khát khao sống mãnh liệt. Chính sự đối lập giữa cái khó khăn của cảnh vật và sự ấm áp, chân thành trong tình người đã tạo nên sức hút mạnh mẽ, khiến người đọc không chỉ cảm nhận được nỗi niềm của tác giả mà còn tự nhắc nhở về giá trị của gốc rễ, của quê hương.
Khúc ca “Miền Trung” là lời ca ngợi vẻ đẹp bền bỉ của mảnh đất nghèo, là tiếng nói thổn thức của người con, khao khát được gắn kết với cội nguồn, với tình yêu thương bất diệt của quê hương. Đây là một tác phẩm đầy cảm hứng, mở ra cho người đọc cái nhìn sâu sắc về sự kiên cường, bất khuất của con người miền Trung giữa bao sóng gió cuộc đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin