

Dựa vào đặc trưng thể loại, hãy phân tích bài thơ
"Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong tù không rượu cũng không hoa.
Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hở.
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhóm khe cửa ngắm nhà thơ
Đoạn trích trên viết về một cảnh ngắm trăng , một tư thế ngắm trăng trong tù, qua đó biểu hiện một tâm hồn thanh cao, một phong thái ung dung tự tại của nhà thơ chiến sĩ.
Câu thơ mở đầu “Trong tù không rượu cũng không hoa” đã lập tức đưa ta vào một không gian u ám, nơi mà những thứ thường mang lại niềm vui, sự phóng khoáng như rượu và hoa đều vắng bóng. Ở đây, “tù” không chỉ là khung cảnh vật lý của một nơi giam cầm mà còn là biểu tượng của sự giới hạn, của tâm hồn bị giam hãm bởi những ràng buộc của nỗi buồn và cô đơn. Sự vắng bóng của “rượu” và “hoa” càng làm nổi bật nỗi thiếu thốn những giá trị tinh thần, khiến cho không gian trở nên trống rỗng và lạnh lẽo.
Hai câu thơ đầu nói lên một cảnh ngộ và một nỗi niềm: lòng bối rồi biết làm thế nào trước cảnh đẹp đêm nay vì không có rượu có hoa để thường trăng? Trong tù phải chia nước, khẩu phần là lưng bát cháo loãng, đầy muỗi rệp, phải đắp chăn giấy.... thiếu thốn và cay đắng vô cùng. Vậy tìm đâu ra rượu và hoa để ngắm cảnh đẹp đêm thu trong tù. Rượu, trăng, hoa là 3 thú vui tao nhã của thi nhân xưa nay. Câu đầu như một lời tự an ủi: “Trong tù không rượu cũng không hoa". Trước cảnh đẹp đêm thu, thiếu rượu và hoa, thi nhân băn khoăn, bối rối “biết làm thế nào?". Đó là tâm trạng, là bi kịch của một thì nhân có tâm hồn thanh cao và giàu tình yêu thiên nhiên:
Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ
Câu thơ chưa nói đến trăng mà người đọc đã cảm thấy một vầng trăng đẹp xuất hiện.
Hai câu 3, 4 vầng trăng mới xuất hiện. Một cảnh ngắm trăng hiếm có:
Người ngắm trăng soi ngoài của số.
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.
Câu thơ chữ Hán nào cũng có hai hình ảnh đổi chiều: “nhân - nguyệt", "nguyệt -thì giả" và điệp từ "khản" (xem, nhìn, nhôm). Chữ “nhân” là người, đã biến thành "thì gia” – nhà thơ, mang ý nghĩa thẩm mĩ đặc sắc. Từ trong ngục tối, người chiến sĩ ngắm trăng qua song sắt nhà tù. Tư thế ngắm trăng ấy rất đẹp, như một cuộc “vượt ngục tình thần". Trăng được nhân hoá có gương mặt và ánh mắt: “Trăng nhóm khe cửa ngắm nhà thơ". Nhà thơ và trăng lặng lẽ nhìn nhau, cảm thông, chia sẽ với mối tỉnh tri âm tri kỉ, cùng “đối diện đàm tâm". Hai câu 3, 4 đối nhau, ngôn ngữ, hình ảnh cân xứng, hải hoà. Trăng và nhà thơ, hai gương mặt trong sáng, hai tâm hồn thanh cao dù bị song sắt nhà tù ngăn cách vẫn gần gũi, sâu nặng ân tình. Có thể nói đây là hai câu thơ trăng đẹp nhất, độc đáo nhất. Đã mấy ai ngắm trăng qua song sắt nhà tù? Tư thế ngắm trăng của Hồ Chí Minh thể hiện tình yêu trăng, biểu lộ một tâm hồn thanh cao, một phong thái ung dung tự tại. Nó còn biểu lộ khát vọng tự do; từ bóng tối ngục tù hướng về vầng trăng sáng, nhà thơ khẳng định một tâm thể: “Thân thể ở trong lao/ Tình thần ở ngoài lao".
Mỗi câu thơ dù ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa. Hình ảnh “trong tù” không chỉ là sự miêu tả hoàn cảnh mà còn là ẩn dụ cho những giới hạn, những ràng buộc của tâm hồn. Ngược lại, hình ảnh “trăng” lại biểu trưng cho vẻ đẹp tự nhiên, sự tự do và tinh khiết. Sự đối chiếu giữa bối cảnh u ám và vẻ đẹp rạng ngời của đêm trăng tạo nên một hiệu ứng nghệ thuật đầy cảm xúc.
Hai câu thơ cuối đã mở ra một không gian đối thoại đầy ý nghĩa. Người thơ, dù đang ở trong hoàn cảnh bị giam cầm, vẫn không ngừng tìm kiếm sự an ủi và niềm hy vọng từ thiên nhiên. Cái trăng – biểu tượng của sự tĩnh lặng và cao quý – cũng như “nhìn ngắm” lại người thơ, như thể đồng cảm và sẻ chia nỗi niềm của con người. Điều này cho thấy rằng, dù bị ràng buộc về thể xác, tâm hồn con người vẫn có khả năng “bay bổng” qua cái đẹp của thiên nhiên.
Đoạn trích không chỉ là lời tự sự của một tâm hồn bị giam cầm mà còn là lời ca ngợi sức mạnh của cái đẹp. Dù hoàn cảnh có bi thương đến đâu, cái đẹp của thiên nhiên vẫn có thể khơi dậy niềm tin, làm dịu đi nỗi buồn và mang lại hy vọng. Thông điệp ấy nhắc nhở chúng ta rằng, trong cuộc sống, dù đối mặt với những ràng buộc, mất mát hay khổ đau, cái đẹp – dưới hình thức của nghệ thuật, thiên nhiên – vẫn luôn có thể giúp chúng ta tìm lại sự tự do của tâm hồn.
Đoạn trích “Trong tù không rượu cũng không hoa…” là một minh chứng sống động cho sức mạnh chữa lành của nghệ thuật. Qua những hình ảnh giản dị nhưng đậm chất ẩn dụ, người thơ đã chuyển hóa hoàn cảnh khắc nghiệt thành một bức tranh trữ tình, nơi mà đối thoại giữa con người và thiên nhiên trở thành nguồn cảm hứng bất tận. Dù bị giam cầm bởi hoàn cảnh, tâm hồn vẫn có thể tìm thấy tự do qua cái đẹp của đêm trăng, qua ánh sáng dịu dàng của thiên nhiên. Đây cũng là lời nhắc nhở sâu sắc về giá trị của nghệ thuật – thứ có thể thắp sáng niềm hy vọng và giúp con người vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin