

Tượng đài mẹ tôi
(Đặng Bá Tiến)
Mẹ chống cả mùa đông bằng mấn cập tơi cùn
Gió nghiến răng căm hờn người đàn bà khinh rét
Tinh mơ xua giá sương lội đồng mò cá chết
Chập choạng bới hoàng hôn vớt tép bắt cua đồng
Mẹ thương bầy con bụng lép trần truồng
Đêm đông cuộn tròn ổ rơm như kén
Giá rét chấp gì, miễn đàn con bụng ấm
Chiều bếp lửa reo có cua tép kẹp rau rừng
Mẹ chống cả mùa đông góa bụa
Đôi tay gầy vun vén lửa niềm tin:
Sống có thủy có chung thì trời không phụ
Kiếp nhân sinh quý trọng nhất ân tình!
Mẹ chống cả mùa đông bằng mấn cập tơi cùn
Nuôi con lớn khôn rồi trao cho đất nước
Đứa ra trận đứa theo nghề cày cuốc
Đứa lận đận xứ người, đều biết sống thẳng lưng!
Hôm nay con về rưng rưng bên mộ mẹ
Nấm đất xanh cỏ mật giữa đồng làng
Con bỗng thấy một tượng đài sừng sững
Lồng lộng giữa trời Mẹ mấn cập áo tơi
Mấn cập áo tơi lấp lánh sao trời!
(Dẫn theo: Báo Quân đội nhân dân, 10/11/2024)
Câu 1 (2 điểm)
Viết một đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) nêu cảm nhận của em về hình tượng người mẹ trong bài thơ.
Bảng tin