

Hai người bạn cũ gặp nhau trên sân ga. Một người béo, một người gầy. Anh béo vừa ăn ở nhà ga xong, người toát ra mùi rượu nho loại nặng. Còn anh gầy vừa mới xuống tàu, lỉnh kỉnh hành lý, người toát ra mùi thịt ướp, mùi bã cà phê. Sau lưng anh gầy là cô vợ gầy gò và một cậu con trai cao lêu nghêu.
- Porpphiri đấy ư? - Anh béo kêu lên - Đúng là bạn thân mến của tôi! Ôi, biết bao lâu chúng mình không gặp nhau…
- Trời, Misa! Bạn từ thuở nhỏ của tôi! - Anh gầy sững sốt, mừng rỡ.
Hai người bạn ôm hôn nhau đến ba lần, mắt rưng rưng, chăm chú nhìn nhau.
- Mình quả thật không ngờ - anh gầy lên tiếng. Nào, cậu thẳng người, mình xem nào. Ôi, trông cậu vẫn đẹp trai, vẫn lịch thiệp như xưa. À, mà cậu bây giờ thế nào rồi? Giàu không? Lấy vợ chưa? Mình thì có vợ rồi…Đây, vợ mình đây! Còn đây là con trai mình. Này con, đây là bạn hồi học phổ thông với bố đấy!
Khi cậu con trai bỏ mũ ra chào, anh gầy nói tiếp:
- Bác là bạn cùng học với bố đấy! - Anh gầy quay sang bạn - À này, cậu còn nhớ cậu bị chúng nó trêu chọc thế nào không? Chúng nó gọi cậu là Gêrôxtơrát Ba vì cậu lấy thuốc lá châm cháy một quyển sách; còn mình thì chúng gọi Ephian Bốn vì mình hay mách...Dạo ấy mình trẻ con thật! - anh gầy lại nói với con trai - Đừng sợ con! Con lại gần bác thêm chút nữa nào! Còn đây là vợ mình…
Anh béo hoan hỉ lên tiếng:
- Bây giờ anh sống ra sao? Làm ở đâu? Thành đạt rồi chớ?
- Mình cũng đi làm. Hai năm nay là nhân viên bậc 8, cũng được mề đay hạng năm. Vợ mình dạy nhạc. Mình còn làm thêm tẩu thuốc bằng gỗ. Tẩu đẹp lắm, mình bán 1 rúp 1 cái. Cũng cố sống tàm tạm cậu ạ. Trước đây mình làm ở cục, giờ mình được chuyển về đây, được thăng lên 1 bậc. Còn cậu sao rồi? Chắc là viên chức cỡ bậc 5 rồi chớ, phải không?
- Không đâu, anh bạn ạ, cao hơn thế nữa. Mình là viên chức bậc 3 có hai mề đay của nhà nước.
Anh gầy bỗng tái mặt, ngây người ra, nhưng lát sau thì toét miệng cười, mắt sáng lên, toàn thân lại co rúm, so vai rụt cổ, khúm núm:
- Dạ, bẩm quan trên… tôi… tôi rất lấy làm hân hạnh ạ. Bạn… nghĩa là bạn từ nhỏ, thế rồi, bỗng nhiên bạn làm chức to thế…
Anh béo cau mặt:
- Cậu nói gì thế? Sao cậu lại nói cái giọng đó? Mình với cậu là bạn từ thuở nhỏ mà, việc gì cậu lại giở cái giọng quan chức thế?
Anh gầy cười hì hì:
- Dạ, bẩm quan… Quan lớn dạy gì ạ? - anh gầy càng rúm ró - quan lớn chiếu cố cho như thế này, kẻ bần dân này đội ơn lắm lắm. Dạ, bẩm quan lớn, thưa đây là con trai tôi, Naphanain… và đây là vợ tôi, Luida.
Anh béo bực mình định quở trách thêm. Tuy nhiên khi nhận thấy trên mặt anh gầy toát ra vẻ nô lệ kính cẩn đến mức làm cho anh béo vừa thất vọng vừa buồn nôn. Anh béo vội ngoảnh mặt đi và đưa tay chào từ biệt anh gầy.
Anh gầy sung sướng nắm mấy ngón tay anh béo, cúi gập người xuống chào, cười hì hì. Cả vợ và con anh gầy cũng ngạc nhiên đầy thú vị.
(
Câu 2. Phân tích cách khắc họa nhân vật anh béo qua các chi tiết sau:
- Thôi cậu đừng nói thế đi! - anh béo cau mặt. - Sao cậu lại giở giọng thế? Minh với cậu là bạn từ thuở nhỏ - việc gì cậu lại giở giọng quan cách thế...
- Anh béo định quở trách điều gì thêm, nhưng gương mặt anh gầy toát ra vẻ kính cẩn, lâng lâng hoan hỉ đến mức anh béo cảm thấy buồn nôn. Anh béo ngoảnh mặt đi và đưa tay từ biệt anh gầy.
Câu 3. Nếu gặp lại một người bạn như anh gầy em sẽ ứng xử như thế nào? (Trả lời từ 5-7 dòng)
Câu 4. Hãy viết một đoạn văn (khoảng 7-10 dòng) nêu cảm nhận của em về nhân vật anh gầy ở phần kết truyện.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án+Giải thích các bước giải:
Câu 2:
Anh béo là người trọng tình bạn, chân thành và thẳng thắn. Khi thấy bạn cũ tỏ thái độ khúm núm, anh tỏ ra khó chịu và thất vọng vì anh luôn coi họ là bạn bè bình đẳng. Tuy nhiên, khi nhận ra sự nịnh nọt quá mức của anh gầy, anh béo cảm thấy buồn nôn, thất vọng và chọn cách rời đi.
Câu 3:
Nếu gặp lại một người bạn như anh gầy, em sẽ giữ thái độ tôn trọng và thân thiện. Em sẽ nhắc nhở bạn rằng tình bạn không phân biệt địa vị xã hội, và điều quan trọng là sự chân thành. Nếu bạn vẫn giữ khoảng cách, em sẽ nhẹ nhàng trấn an để bạn cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện.
Câu 4:
Ở phần kết truyện, anh gầy hiện lên là một người nịnh nọt, thiếu tự tin và trọng địa vị. Ban đầu, anh vui mừng khi gặp lại bạn cũ, nhưng khi biết anh béo có chức vụ cao, anh thay đổi thái độ, trở nên khép nép, khúm núm. Thái độ ấy không chỉ làm mất đi sự tự nhiên của tình bạn mà còn khiến anh béo thất vọng, buồn bã. Qua nhân vật này, câu chuyện phê phán những người có tư tưởng nô lệ, đánh mất lòng tự trọng và sự chân thành trong mối quan hệ bạn bè.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin