

dựa vào bài dưới đây . Hãy kể SÁNG TẠO một đoạn trong câu chuyện "Những chấm nhỏ mà không nhỏ " bằng cách bổ sung 1 số câu tả tấm bản đồ hoặc nêu cảm nghĩ của nhân vật ( KHÔNG CHÉP MẠNG)
NHỮNG CHẤM NHỎ MÀ KHÔNG NHỎ
Ai đã học đến lớp Bốn, lớp Năm mà lại không biết tấm bản đồ Việt Nam nhi. Nước Việt Nam hình chữ S, ở giữa là miền Trung cong cong như cái đòn gánh gánh hai đầu Nam, Bắc nặng trĩu hai vựa lúa và núi non, bãi bồi trù phú.
Thế rồi hôm nay, trong bài học Địa lí, cô giáo ra bài tập cho cả lớp. Về bản đồ Việt Nam. Bài tập không khó lắm vì chỉ cần mô tả được hình dạng lãnh thổ của Việt Nam, không phải điền tên núi, tên sông và địa giới các tỉnh, thành.
Về đến nhà, Thanh háo hức ngồi vào bản, vẽ ngay. Vẽ bản đồ không phải là vẽ tranh, ai cũng có thể vẽ được, nếu khi nhắm mắt vẫn hiện ra hình chữ S ấy trong đầu. Vẽ xong. Thanh đưa khoe bố:
– Bố ơi, bố xem con về có được không? Con thuộc lòng nên không cần nhìn mẫu đâu.
Bố gật đầu
– Con vẽ khá đẹp đấy, nhưng còn thiếu.
Thanh ngạc nhiên. Sao lại thiếu nhỉ? Có đủ cả ba miền cơ mà. Bố em cười:
– Ngày bố bằng tuổi con bây giờ, bố đã làm bài tập như thế này. Con hãy nhìn bản đồ mẫu mà xem, sẽ thấy thiếu cái gì.
Thanh mở sách giáo khoa ra xem. Bức về của em chỉ không thật đúng những nét gấp khúc mà thôi, có thiếu gì đâu? Em ngước nhìn bố. Bấy giờ, bố mới chỉ vào sách nói:
– Ngoài đất liền, nước mình còn có rất nhiều hải đảo. Bức bản đồ của con còn thiếu những hòn đảo ấy.
A, Thanh hiểu rồi! Em cầm lấy bút, vẽ thêm những chấm lớn nhỏ tượng trưng cho các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, Côn Đảo, Phú Quốc và những hải đảo thân yêu từ Bắc chí Nam.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Thanh ngồi lặng một lúc, mắt dán vào tấm bản đồ mẫu trong sách. Những chấm nhỏ rải rác ngoài biển Đông như những hạt bụi lấp lánh trên nền xanh của nước biển. Em khẽ nhíu mày. Trước giờ, em luôn nghĩ bản đồ chỉ là hình chữ S trên đất liền, đâu ngờ rằng những hòn đảo nhỏ bé kia cũng là máu thịt của Tổ quốc mình.
Thanh lấy bút chì màu xanh, tay vẽ từng hòn đảo như đặt từng viên ngọc quý lên tấm bản đồ. Dưới ngọn đèn bàn, các quần đảo hiện lên sống động – Hoàng Sa như một chuỗi ngọc lấp lánh ở phía Bắc biển Đông, Trường Sa rải dài phía Nam như những cánh tay vươn ra bảo vệ đất mẹ. Bỗng nhiên, em thấy bản đồ như có hồn – không còn là một hình vẽ khô khan mà là một cơ thể đang thở, đang sống.
Thanh chợt nghĩ: “Những chấm nhỏ này, dù bé xíu trên giấy, nhưng ngoài đời là biển trời thiêng liêng, là nơi có người canh giữ từng ngày. Nếu thiếu chúng, bản đồ Việt Nam sẽ không còn trọn vẹn.” Một niềm tự hào len lỏi trong lòng em. Em mỉm cười, nhẹ nhàng viết thêm dòng chữ nhỏ: “Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam.”
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin