

KHÚC HÁT ĐỒNG QUÊ (Chử Văn Long)
(1) Anh hát em nghe khúc hát đồng quê
Cho lắng lại vui buồn muôn thuở
Cho mẹ thương con, cho chồng thương vợ,
Người không thương nhau có rất ít ở trên đời!
(2) Anh hát em nghe về những con người
Sống với đất chết lẫn vào cùng đất
Chỉ để lại nụ cười chân thật
Như hoa đồng có nội nở rồi quên.
(3) Những câu hát nhắc anh, những câu hát nhắc em
Ăn hạt gạo không quên người cày cuốc
Bao vất vả gian lao đã có gì được hưởng
Ai quên ai khuya sớm nhọc nhằn?
(4) Có điều gì luôn day dứt trong anh
Như thể tình yêu như lời thề thốt.
Suốt đời thương em làm sao khác được
Anh cũng thương đồng, thương bãi vậy thôi.
(5) Câu thơ anh, anh viết suốt đời
Xin gửi trọn mồ hôi cho đồng, cho đất,
Mong nắng bớt dữ dằn, mong mưa đừng lụt ngập
Mong mùa màng thôi thất bát đói no
(6) Có điều gì luôn nuối tiếc ngẩn ngơ
Xin tuổi trẻ đừng qua mau, xin tuổi già đến chậm
Những đôi lứa sau ta bớt đi lận đận
Sống đến trăm năm, yêu đến bạc đầu!
(7) Anh hát em nghe với cả nguyện cầu
Con người sống với nhau cứ mãi còn vụng dại
Để mãi mãi thương nhau, để thương nhau mãi mãi
Người không thương nhau, có rất ít trên đời!
(Bài thơ đăng trên Tạp chí Cửa Việt )
Câu 1. Xác định nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Câu 2. Trong khổ (2), “Anh hát em nghe về những con người" như thế nào?
Câu 3. Trình bày hiệu quả của việc sử dụng hình thức lời tâm sự của anh với em trong bài thơ.
Câu 4. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê được tác giả sử dụng trong khổ thơ sau:
Anh hát em nghe khúc hát đồng quê
Cho lắng lại vui buồn muôn thuở
Cho mẹ thương con, cho chồng thương vợ,
Người không thương nhau có rất ít ở trên đời!
Câu 5. Từ mong ước của tác giả trong câu thơ “Người không thương nhau, có rất ít trên đời”, theo anh/chị, làm cách nào để mong ước đó trở thành hiện thực? Tại sao?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ chính là “Anh” – người đứng ra hát, chia sẻ tâm tình với “Em”. Hình ảnh “Anh” hiện lên qua giọng hát đồng quê mộc mạc, giàu cảm xúc, chứa đựng niềm yêu thương đất mẹ, con người và cuộc sống giản dị. Chính qua lời ca, “Anh” gửi gắm những suy tư về giá trị của tình yêu thương và sự gắn kết giữa người với người, qua đó thể hiện cái tôi nhân văn, giàu đỗi tâm hồn của tác giả.
Câu 2.
Trong khổ (2), “Anh” miêu tả những con người sống gắn bó mật thiết với mảnh đất – “sống với đất chết lẫn vào cùng đất”. Những con người ấy dù chịu đựng gian lao, vất vả của cuộc sống nhưng vẫn luôn để lại “nụ cười chân thật”, giản dị như những bông hoa đồng nở rồi quên. Họ là hình ảnh của những con người cần cù, chịu đựng và luôn mộc mạc, tự tại trong từng cung bậc của cuộc đời, thể hiện niềm tin vào cuộc sống dù có những khó khăn, thử thách.
Câu 3.
Việc sử dụng hình thức lời tâm sự giữa “Anh” và “Em” mang lại hiệu quả sâu sắc trong việc tạo nên sự gần gũi, thân mật và chân thực của bài thơ. Qua cách nói chuyện trực tiếp, lời ca của “Anh” như được thả trôi, vừa chia sẻ tâm tư, vừa thể hiện niềm khát khao, ước mơ về một cuộc sống chan chứa yêu thương. Điều này không chỉ giúp người nghe (và người đọc) cảm nhận được tâm hồn ấm áp, nhân hậu của nhân vật trữ tình, mà còn khiến thông điệp về giá trị của tình yêu thương, sự sẻ chia trở nên sống động, dễ dàng lan tỏa. Hình thức này làm cho bài thơ có sức cuốn hút đặc biệt, khơi gợi cảm xúc và đồng cảm của độc giả, như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng về tầm quan trọng của yêu thương trong cuộc sống.
Câu 4.
Anh hát em nghe khúc hát đồng quê
Cho lắng lại vui buồn muôn thuở
Cho mẹ thương con, cho chồng thương vợ,
Người không thương nhau có rất ít ở trên đời!
+ Biện pháp liệt kê được tác giả sử dụng ở đây mang lại tác dụng nhấn mạnh và tạo sức nặng cho thông điệp nhân văn trong bài thơ.
+ Qua việc liệt kê những hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống – từ “khúc hát đồng quê” làm dịu đi mọi cảm xúc, đến tình mẫu tử, tình vợ chồng – tác giả đã khắc họa rõ nét giá trị của tình yêu thương, sự chia sẻ và gắn kết trong gia đình. Những cụm từ “cho lắng lại vui buồn muôn thuở” và “cho mẹ thương con, cho chồng thương vợ” vẽ nên bức tranh đời thường đậm đà cảm xúc, nhấn mạnh rằng tình yêu thương là nền tảng của hạnh phúc.
+ Đoạn kết “Người không thương nhau có rất ít ở trên đời!” là lời cảnh tỉnh, khẳng định sự hiếm hoi của tình người chân thành giữa một xã hội bận rộn, đôi khi quên đi giá trị nhân văn cơ bản. Nhờ biện pháp liệt kê, thông điệp của bài thơ trở nên mạch lạc, sâu sắc và dễ dàng chạm đến trái tim người nghe, khiến họ tự vấn về cách sống và yêu thương nhau trong cuộc sống.
Câu 5.
Để hiện thực hóa mong ước “Người không thương nhau, có rất ít trên đời”, cần phải vun đắp một nền tảng văn hóa yêu thương, tôn trọng và sẻ chia từ gia đình đến cộng đồng. Cụ thể, mỗi cá nhân cần bắt đầu từ chính bản thân mình bằng cách rèn luyện lòng nhân ái, biết quan tâm, sẻ chia với những người xung quanh. Giáo dục đạo đức, nhân văn trong gia đình và trường học là chìa khóa để hình thành những giá trị sống tích cực, giúp con người hiểu và trân trọng tình cảm của nhau. Bên cạnh đó, xã hội cần tạo ra một môi trường thân thiện, công bằng và hỗ trợ lẫn nhau, nơi mà những giá trị nhân văn được khuyến khích, tôn vinh và lan tỏa. Khi đó, sự thiếu vắng của tình yêu thương sẽ dần được thay thế bằng sự ấm áp, gắn kết, từ đó “người không thương nhau” trở nên thật sự là điều hiếm hoi. Vì tình yêu thương đã mang lại hạnh phúc cho mỗi cá nhân, góp phần xây dựng một xã hội văn minh, đoàn kết và bền vững.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin