

Viết đoạn văn (khoảng 200chữ) ghi lại cảm xúc về bài thơ khi mẹ vắng nhà của tác giả Trần Đăng Khoa
Lưu ý không chép mạng ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Viết đoạn văn (khoảng 200chữ) ghi lại cảm xúc về bài thơ khi mẹ vắng nhà của tác giả Trần Đăng Khoa :
[-________________________________________________________________________________________-]
Bài thơ "Khi mẹ vắng nhà" của Trần Đăng Khoa đã mang đến cho người đọc những cảm xúc rất đặc biệt về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình yêu của đứa trẻ dành cho người mẹ. Mẹ vắng nhà, cậu bé trong bài thơ cảm thấy buồn bã, thiếu thốn tình yêu thương, sự chăm sóc mà chỉ có mẹ mới mang lại. Câu thơ "Nhà vắng mẹ, con chẳng biết làm gì" thể hiện nỗi lo lắng, lúng túng của đứa trẻ khi không có mẹ bên cạnh. Tình cảm của cậu bé không chỉ là sự nhớ nhung, mà còn là sự thiếu vắng một phần quan trọng trong cuộc sống . Những hình ảnh giản dị, gần gũi của những công việc hàng ngày như quét nhà, nấu cơm… càng làm nổi bật sự trống trải, đơn độc của cậu bé khi thiếu mẹ. Bài thơ không chỉ khiến người đọc cảm động mà còn làm thức tỉnh tình yêu thương vô bờ bến giữa mẹ và con, nhắc nhở chúng ta về sự quan trọng của tình mẫu tử trong cuộc sống .
`<` CHÚC BẠN HỌC TỐT `!` `>`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bài thơ:
Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai
Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo
Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm
Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn
Khi mẹ vắng nhà, em quét sân và quét cổng
Sớm mẹ về, thấy khoai đã chín
Buổi mẹ về, gạo đã trắng tinh
Trưa mẹ về, cơm dẻo và ngon
Chiều mẹ về, cỏ đã quang vườn
Tối mẹ về, cổng nhà sạch sẽ
Mẹ bảo em: Dạo này ngoan thế!
- Không mẹ ơi! Con đã ngoan đâu
Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
Con chưa ngoan, chưa ngoan!
Bài làm
Bài thơ “Khi mẹ vắng nhà” của Trần Đăng Khoa gợi lên trong tôi những cảm xúc sâu lắng về tình mẫu tử thiêng liêng và lòng hiếu thảo của đứa trẻ. Qua những hình ảnh giản dị như em luộc khoai, giã gạo, thổi cơm, nhổ cỏ, quét sân, quét cổng, ta cảm nhận được sự cần cù, sự chăm sóc và nỗ lực thay mẹ lo toan từng công việc nhỏ nhặt hàng ngày. Mỗi khoảnh khắc khi mẹ về – khoai chín, gạo trắng, cơm ngon, cỏ quang, cổng sạch – đều như những món quà của tình thương, nhưng đồng thời lại làm bừng lên nỗi ân hận, sự e thẹn của đứa trẻ khi nghe mẹ than vãn: “Con chưa ngoan, chưa ngoan!” Lời nói ấy là lời nhắc nhở về cái giá của tình yêu và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ qua bao mùa mưa nắng. Bài thơ khiến ta suy ngẫm về giá trị của những việc làm giản đơn nhưng chứa đựng cả một bầu trời yêu thương, về công lao không mệt mỏi của mẹ mà đôi khi lại bị chúng ta xem nhẹ. Qua đó, lòng biết ơn, sự trân trọng và khát khao được đáp lại yêu thương của mẹ lại càng trở nên sâu sắc và thiêng liêng hơn trong trái tim mỗi người.
Bảng tin