MÙA CHA SOI ẾCH
Khi những cơn mưa ồ ập kéo đến cùng với sấm vang chớp giật, mọi nhà đóng kín cửa, ngồi trong nhà nhí nhách nhai ngô rang. Nhưng bố tôi lại phải đeo đèn ắcquy, xắn cao quần, cởi trần, đeo bên hông chiếc giỏ tre để bắt đầu chuyến đi xuyên đêm trên cánh đồng ngập nước. Bố đi bắt ếch để mẹ bán lấy tiền cho mấy anh em tôi đóng học phí.
Trước lúc ra đồng bao giờ bố cũng dặn bốn mẹ con tôi:
- Mấy mẹ con ở nhà ngồi vào chỗ bố đã che nilông ấy, đừng đợi bố. Lúc về bố sẽ bắt cho vài con cò mà nướng.
Rồi bố cười, tôi nhớ mãi nụ cười hiền hậu ấy. Nụ cười như để trấn an mấy mẹ con rằng đừng lo lắng gì cả, bố sẽ chân cứng đá mềm, sáng mai cả nhà sẽ được bố đánh thức bằng mùi thơm của thịt cò dưới bếp và nụ cười được mùa ếch rạng rỡ. Nhưng mỗi lần bố ra đồng mấy mẹ con đều không ngủ.
Dù mẹ hát ru, nhưng chúng tôi chỉ giả vờ nhắm mắt, để rồi mỗi khi chớp giật là lại mở mắt nhìn ra hun hút đồng, hun hút mưa, hun hút chớp, chỉ để tìm một ánh đèn của bố. Thi thoảng nghe thấy tiếng thở dài nén nhẹ của mẹ là anh tôi lại hét lên:
- Kia rồi! Rõ ràng là con vừa nhìn thấy ánh đèn của bố.
Thằng em út cũng chen vào:
- Em cũng nhìn thấy, em còn thấy bố bắt được nhiều ếch ộp lắm cơ.
Mẹ bật cười, vỗ vai anh em tôi hát ru khe khẽ… Mẹ hát ru như để xoa dịu chính nỗi lo âu trong mẹ, ngoài kia mưa to lắm, sấm sét to lắm, rắn rết ngày mưa có nhiều mà bố tôi thì đang bì bõm giữa cơn mưa vì cả nhà…
Bố không bao giờ đi soi ếch một mạch đến sáng mới về nhà, mà một đêm bố sẽ tạt qua nhà hai ba lần, nhất là những đêm sấm to ít người đi soi, bắt được nhiều ếch. Bố nhốt ếch vào bao tải, che lại cho mẹ con tôi mảnh nilông. Có khi thấy mấy con mắt vẫn còn thao láo, bố cười bảo:
- Vẫn đợi bố cơ à? Hôm nay bố bắt được rất nhiều ếch nhé, lại còn cả cái này nữa.
Bố nói và giơ ra trước mặt chúng tôi một xâu cò trắng. Mấy anh em vỗ tay ầm ĩ, vớ lấy cái mẹt che đầu chạy ngay xuống bếp, thổi lửa nướng cò… Bố nhìn mấy mẹ con, nháy mắt bảo:
- Đây là đặc sản đấy. Nhất mấy mẹ con nhé!
Rồi bố lại vội vã đeo giỏ đi về phía cánh đồng chớp giật…
Giờ đi học giữa thành phố, mỗi lần mùa mưa đến, thấy sấm vang chớp giật ngoài trời lại nhớ nôn nao mùa soi ếch. Trong giấc mơ tôi vẫn dõi tìm ánh đèn soi của bố giữa cánh đồng mênh mông nước.
(Vũ Thị Huyền Trang, “Truyện đạo dức xưa và nay”,
NXB Giáo dục Việt Nam, 2010, tr 24, 25, 26)
Hãy phân tích câu chuyện trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Tác phẩm "Mùa cha soi ếch" của Vũ Thị Huyền Trang là một bức tranh sống động về cuộc sống lao động và tình cảm gia đình trong những ngày mùa mưa. Câu chuyện khắc họa hình ảnh một người cha tần tảo, hy sinh vì gia đình, đóng vai trò là trụ cột kinh tế của gia đình trong lúc mưa bão.
Mở đầu tác phẩm, tác giả đã tạo ra không khí mùa mưa yên ắng với hình ảnh "mọi nhà đóng kín cửa, ngồi trong nhà nhí nhách nhai ngô rang". Tuy nhiên, trái với sự bình yên của các gia đình khác, người cha của nhân vật chính lại phải "đeo đèn ắcquy, xắn cao quần, cởi trần" để dấn thân vào cánh đồng ngập nước trong đêm tối. Hình ảnh này không chỉ cho thấy sự vất vả của bố mà còn thể hiện tình yêu thương và trách nhiệm của một người cha đối với gia đình mình.
Một điểm nổi bật trong tác phẩm là cách tác giả khắc họa mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình. Trước khi rời nhà, người cha luôn nhắc nhở các con ở lại trong chỗ an toàn mà ông đã chuẩn bị. Câu nói "Lúc về bố sẽ bắt cho vài con cò mà nướng" không chỉ là lời hứa mang lại niềm hy vọng cho các con mà còn thể hiện sự quan tâm, tình cảm của người cha. Bố không chỉ là người kiếm tiền, mà còn là người mang đến niềm vui, sự gắn kết cho cả gia đình.
Trong bối cảnh ngoài trời mưa to, sấm sét, người mẹ cũng tìm cách giảm bớt nỗi lo lắng cho các con bằng cách hát ru. Tuy nhiên, dù có hát, các em vẫn chỉ giả vờ nhắm mắt để chờ đợi sự trở về của bố. Điều này thể hiện sự hụt hẫng và lo âu trong lòng trẻ nhỏ, khi mà mối nguy hiểm tiềm ẩn bên ngoài, trong khi người cha thì luôn phải đối mặt một mình. Cảnh tượng các em nhìn ra ngoài trời để tìm ánh đèn của bố, sự hồi hộp khi thấy ánh đèn ấy, đã tạo nên một hình ảnh đầy cảm động về tình cha con. Khi bố trở về nhà, không chỉ đem theo những con ếch mà còn là cái xâu cò trắng, điều này khiến không khí trong gia đình trở nên vui vẻ, ấm cúng. Hình ảnh "vỗ tay ầm ĩ" của các em khi nhìn thấy bố, hay cảnh cả nhà cùng nhau nướng cò, đều thể hiện được vẻ đẹp của sự đoàn tụ, của những khoảnh khắc bình dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống gia đình. Tác giả thành công trong việc khắc họa cách mà những công việc nặng nhọc và vất vả của người cha lại tạo thành sợi dây gắn kết mọi người trong gia đình.
Tác phẩm không chỉ là câu chuyện về một đêm đi soi ếch mà còn là biểu hiện của ký ức và nỗi nhớ. Khi lớn lên, nhân vật chính vẫn cảm nhận được sự gắn bó và niềm nhớ nhung về những ngày tháng ấy. "Giữa thành phố, mỗi lần mùa mưa đến... vẫn dõi tìm ánh đèn soi của bố" cho thấy tình cha con dù có cách xa, dù trong hoàn cảnh nào cũng vẫn luôn tồn tại.
"Mùa cha soi ếch" không chỉ đơn thuần là câu chuyện về việc kiếm sống mà còn mang rõ giá trị nhân văn sâu sắc. Tác phẩm khắc họa tình yêu thương, sự hy sinh và lòng kiên cường của người cha, đồng thời thể hiện giá trị của gia đình, nơi mà những điều bình dị nhất lại chứa đựng những ý nghĩa to lớn. Vũ Thị Huyền Trang đã thành công trong việc mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thật và sâu lắng về tình thân và cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Khung cảnh hiện lên với cơn mưa rả rích và tiếng sấm chớp dập dồn, “Mùa cha soi ếch” hé mở một bức tranh cảm xúc đầy ắp tình người và sự hy sinh thầm lặng của người cha. Câu chuyện xoay quanh về hành trình “soi ếch” trong mưa gió của người, là bức chân dung sống động về gia đình, về tình cảm gắn bó giữa các thành viên và những giá trị đạo đức truyền thống được hun đúc qua từng hành động nhỏ bé nhưng chan chứa ý nghĩa nhân văn sâu sắc.
Câu chuyện mở đầu bằng hình ảnh cơn mưa ồ ập kéo đến, bầu không khí lạnh lẽo, u ám nhưng lại được làm dịu bởi hình ảnh của những người mẹ con quây quần bên trong nhà, cùng mùi thơm của ngô rang. Trong bối cảnh ấy, hình ảnh người cha dũng cảm, quyết tâm ra ngoài giữa cơn mưa giông để “soi ếch” hiện lên như một biểu tượng của lòng hiếu thảo, của sự hy sinh thầm lặng cho gia đình. Ông không chỉ đơn giản là đi bắt ếch mà còn là người mang đến niềm tin, niềm hy vọng cho gia đình rằng dù có khó khăn đến đâu, thì tình yêu thương và sự hy sinh sẽ luôn giúp gia đình vượt qua thử thách. Hình ảnh người cha với chiếc đèn ắcquy, bộ đồ cũ kỹ, chiếc giỏ tre trong tay, cùng nụ cười hiền hậu đã khắc họa rõ nét một con người chân thật, giản dị nhưng vô cùng kiên cường và đáng kính.
Người cha trong câu chuyện được xây dựng như một anh hùng thầm lặng, một người chịu đựng gian khổ mà vẫn luôn nở nụ cười trấn an gia đình. Hình ảnh “đeo đèn ắcquy, xắn cao quần, cởi trần” cho thấy ông lao động vất vả khôn ngần, ẩn chứa trong đó sự quyết tâm và tình yêu thương vô bờ đối với những người thân yêu. Những hành động “soi ếch” trong cơn mưa gió không chỉ đơn thuần là công việc kiếm sống mà còn là minh chứng cho tinh thần vượt lên số phận, cho lòng can đảm đối mặt với nghịch cảnh. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về giá trị của sự hy sinh, của tình cha con và của đạo đức truyền thống, khi mỗi hành động dù nhỏ bé cũng có thể mang đến niềm tin và sự an ủi cho cả một gia đình. Bên cạnh hình ảnh người cha dũng cảm, hình ảnh người mẹ cũng được thể hiện một cách dịu dàng nhưng không kém phần quan trọng. Người mẹ luôn là người chăm sóc, lo lắng cho con cái, là nguồn an ủi tinh thần cho cả gia đình. Hình ảnh mẹ “hát ru” dẫu biết rằng tiếng hát chỉ là liều thuốc xoa dịu nỗi lo âu, thể hiện rõ tấm lòng yêu thương, sự kiên nhẫn và đức hy sinh thầm lặng. Những đêm mưa gió, dù con cái luôn trông đợi ánh đèn của bố, thì chính tiếng hát ru nhẹ nhàng của mẹ đã giúp xoa dịu nỗi sợ hãi, giúp các con cảm nhận được sự ấm áp của tình mẫu tử và tình thân trong gia đình.
Trong truyện, “ếch" vừa là món đặc sản để mẹ bán kiếm tiền song lại vừa là biểu tượng cho những thứ giản dị, mộc mạc nhưng lại quý giá trong cuộc sống. Việc bố đi “soi ếch” giữa cơn mưa không đơn thuần là công việc kiếm sống, mà còn là hành động thể hiện lòng nhân ái, sự hy sinh cá nhân vì tương lai của các con. Ánh đèn ắcquy trong tay bố như một ngọn hải đăng, dẫn lối và truyền cảm hứng cho cả gia đình vượt qua khó khăn, dù trong bóng tối của đêm mưa vẫn luôn có ánh sáng của tình thương và niềm hy vọng. Mỗi lần con cái hân hoan khi nhìn thấy ánh đèn, đó không chỉ là niềm vui vì biết bố đã trở về mà còn là niềm tin vào tương lai tươi sáng, nơi tình thân và sự hy sinh được đền đáp xứng đáng.
Tác giả Vũ Thị Huyền Trang sử dụng ngôn từ giản dị, gần gũi nhưng lại vô cùng tinh tế trong việc khắc họa tâm trạng và không khí của mỗi cảnh vật. Từng câu chữ như “hun hút đồng”, “mê mẩn dưới cơn mưa” đã đưa người đọc vào một không gian mộc mạc, gợi nhớ về những ký ức tuổi thơ giản dị nhưng đầy ắp cảm xúc. Phong cách viết của tác giả không vướng bận những hoa mỹ trong lời văn mà lại trau chuốt từng chi tiết, từng hành động của các nhân vật, từ đó tạo nên một tác phẩm vừa có tính nghệ thuật cao, vừa chứa đựng nhiều giá trị nhân văn sâu sắc. Cách kể chuyện vừa mang đậm chất tự sự, vừa có phần nhẹ nhàng, ấm áp như những câu chuyện thường nhật nhưng lại chứa đựng bao lớp ý nghĩa về cuộc sống, về tình người và về truyền thống gia đình.
“Mùa cha soi ếch” là câu chuyện kể về một đêm mưa gió hay về hành trình bắt ếch của người cha, đồng thời khắc họa bức tranh sống động về tình cảm gia đình, về lòng hiếu thảo và sự hy sinh thầm lặng của một người cha. Tác phẩm đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc ấm áp, đồng cảm và trân trọng những giá trị đạo đức giản dị nhưng vô cùng quý báu. Trong cuộc sống hiện đại với nhiều biến cố, khi mà những giá trị truyền thống dần dần bị mai một, câu chuyện như một lời nhắc nhở rằng những hành động giản đơn, nhỏ bé của người thân yêu chính là động lực giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, rằng trong mỗi con người luôn tồn tại niềm tin và sức mạnh để chiến thắng nghịch cảnh.
Qua “Mùa cha soi ếch”, tác giả Vũ Thị Huyền Trang đã khắc họa một hình ảnh người cha dũng cảm, một người mẹ dịu dàng và một gia đình đoàn kết, nơi tình thương được trao gửi qua từng hành động, từng ánh đèn giữa cơn mưa. Câu chuyện đã mang lại giá trị về nghệ thuật, khắc họa bài học về lòng kiên trì, sự hy sinh và tình yêu thương chân thành giữa những thành viên trong gia đình. Nhờ đó, mỗi người đọc, dù ở bất kỳ thời điểm nào của cuộc đời, đều có thể tìm thấy trong đó niềm tin, sự an ủi và động lực để tiếp tục vượt qua những khó khăn của cuộc sống.
Bảng tin