

Viết bài văn nghị luận ( khoảng 400 đến 500 chữ ) phân tích nội dung và nghệ thuật của bài "Một phía làng tôi" của Nguyễn Văn Song
MỘT PHÍA LÀNG TÔI
Làng tôi ở phía bờ sông
Lở bồi thành đục thành trong bao đời
Con sông như thể mẹ tôi
Phù sa lầm lụi dệt lời áo nâu
Làng tôi ở phía ruộng sâu
Ngàn năm bông lúa cúi đầu mà thơm
Đắng cay thành gạo thành cơm
Hồn người từ khói rạ rơm đượm đà
Làng tôi ở phía ông bà
Nén hương thắp đỏ nếp nhà đơn sơ
Cháu con bàn chuyện bây giờ
Thế nào cũng bảo người xưa nói rằng
Làng tôi ở phía tơ giăng
Bao nhiêu con nhện tình bằng nhớ thương
Bước chân cuối nẻo gió sương
Hồn quê một mảnh còn vương tơ làng.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Gửi ạ :
"Một phía làng tôi" của Nguyễn Văn Song là một bức tranh quê hương chân thực, xúc động, được vẽ nên bằng những vần thơ mộc mạc, giản dị. Bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp của làng quê Việt Nam mà còn thể hiện tình yêu thương, gắn bó sâu nặng của tác giả với mảnh đất chôn nhau cắt rốn.
Về nội dung, bài thơ là khúc ca ngợi ca vẻ đẹp bình dị của làng quê Việt Nam. Đó là vẻ đẹp của dòng sông quê hương, hiền hòa, chở nặng phù sa, nuôi dưỡng bao thế hệ người dân. Đó là vẻ đẹp của những cánh đồng lúa chín vàng, mang đến những hạt gạo thơm ngon, nuôi sống con người. Đó là vẻ đẹp của những nếp nhà đơn sơ, nơi lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Và đó là vẻ đẹp của tình làng nghĩa xóm, gắn bó keo sơn, dù đi đâu về đâu, người con vẫn luôn nhớ về quê hương.
Không chỉ vậy, bài thơ còn thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của tác giả đối với quê hương. Quê hương không chỉ là nơi sinh ra và lớn lên, mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, bồi đắp những giá trị tốt đẹp. Tác giả đã ví con sông quê hương như người mẹ hiền, đã ví những cánh đồng lúa như nguồn sống của con người. Những hình ảnh so sánh đó đã thể hiện tình cảm chân thành, sâu sắc của tác giả đối với quê hương.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, không gò bó về số chữ, số câu, tạo nên sự phóng khoáng, tự nhiên cho bài thơ. Ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc, gần gũi với lời ăn tiếng nói hàng ngày của người dân. Hình ảnh thơ được chọn lọc kỹ càng, giàu sức gợi tả, mang đậm hồn quê Việt Nam. Các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa được sử dụng một cách tinh tế, góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của bức tranh quê hương.
"Một phía làng tôi" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc, đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp của quê hương mà còn là lời nhắc nhở mỗi người hãy biết trân trọng những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.
$#phuonguyen260620136$
CHÚC HỌC TỐT Ạ !
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Thả hồn vào địa đàng thi ca, đã có muôn vạn nhà thơ ghi tên mình vào lịch sử với những áng thơ thấm đẫm vẻ đẹp tâm hồn và triết lý của thời đại, neo đậu lại trên bến tâm hồn người đọc. Nguyễn Văn Song là một người phu chữ mẫn cán trên thi đàn, bài thơ Một phía làng tôi của ông là một tác phẩm ngắn gọn nhưng đậm đà chất thơ, mang đậm hồn quê và giá trị truyền thống của một vùng đất. Qua những hình ảnh gợi mở, tác giả đã khắc họa một cách tinh tế những mảnh ghép tạo nên diện mạo của làng quê – nơi lưu giữ ký ức, tình cảm sâu sắc của con người với cội nguồn.
Trước hết, về nội dung, bài thơ được chia làm nhiều phần, mỗi phần là một “phía” của làng quê: “phía bờ sông”, “phía ruộng sâu”, “phía ông bà” và “phía tơ giăng”. Mỗi “phía” đều mang một nét đặc trưng riêng, nhưng cùng góp phần làm nên một bức tranh tổng thể sống động và đầy cảm xúc. Làng quê được ví như người mẹ với con sông – nơi mà “phù sa lầm lụi dệt lời áo nâu”, biểu trưng cho sự bao dung, mộc mạc nhưng lại nuôi dưỡng cả một đời người. Cùng với đó, hình ảnh ruộng lúa “ngàn năm bông lúa cúi đầu mà thơm / Đắng cay thành gạo thành cơm” gợi lên công sức lao động miệt mài, khắc khoải của người nông dân, làm nổi bật giá trị của lao động và sự sống mãnh liệt của con người nơi đây.
Bên cạnh đó, Nguyễn Văn Song còn gửi gắm vào bài thơ những giá trị truyền thống thông qua hình ảnh “ông bà” – những người giữ gìn nét đẹp văn hóa, hồn cốt của gia đình và làng xã. Những hương nếp nhà đơn sơ, những câu chuyện truyền tai qua đời, tất cả đều khắc họa một thế hệ giàu lòng nhân ái và tinh thần hi sinh, gắn bó với quê hương. Hình ảnh “phía tơ giăng” với “bao nhiêu con nhện tình bằng nhớ thương” như thể hiện mối liên kết bền chặt, tinh tế giữa các thế hệ, giữa những mối quan hệ thân thiết của làng quê.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn từ giản dị nhưng đầy chất thơ, gợi mở những hình ảnh quen thuộc, gần gũi với đời sống nông thôn. Những biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ được vận dụng một cách tinh tế – ví như “con sông như thể mẹ tôi” hay “phù sa lầm lụi dệt lời áo nâu” – giúp tạo nên sức nặng của ký ức và cảm xúc về mảnh đất quê hương. Ngôn từ trong bài thơ được chọn lọc kỹ lưỡng, vừa mộc mạc, vừa đượm buồn, vừa có sức truyền tải tâm hồn của những người con xa xứ. Cách sắp xếp ý tưởng theo hình thức liệt kê, nối tiếp các “phía” của làng, càng làm tăng tính tổng hợp, mang lại cho người đọc cảm giác về một không gian quê hương rộng lớn, đồng thời gợi nhớ về ký ức sống mãi không phai của tuổi thơ.
Một phía làng tôi đã tái hiện bức tranh mô tả vẻ đẹp tự nhiên, con người và giá trị văn hóa của làng quê mà còn là lời nhắc nhở về cội nguồn, về mối liên hệ thiêng liêng giữa con người với đất đai nơi mình sinh ra và lớn lên. Nguyễn Văn Song đã thành công trong việc đưa người đọc trở lại với một miền ký ức ngọt ngào, đậm tình quê hương, qua đó làm sống dậy những giá trị tinh thần bất hủ của một thời đã qua.
Bảng tin