

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`_wisp.`
Câu 1:
Bài thơ "Chiếc áo của Cha" được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2:
Những từ ngữ khắc họa hình ảnh chiếc áo của Cha trong tám câu thơ đầu: "mỗi nếp gấp mang dáng hình đồng đội", "mỗi mảnh vá chứa bao điều muốn nói", "chiếc áo xanh cũ kĩ", "là kỉ vật cuộc đời", "cha đắp áo se chia hơi ấm". Qua những từ ngữ đó, ta thấy chiếc áo không chỉ là vật dụng bình thường mà còn mang dấu ấn của đồng đội, của quá khứ hào hùng và những kỷ niệm chiến tranh. Đối với Cha, chiếc áo là chứng nhân lịch sử, là hình ảnh gắn bó với cuộc đời người lính, là ký ức về đồng đội và những năm tháng gian khổ.
Câu 3:
Hình ảnh "chiếc áo bạc màu hóa gạch nối âm dương" mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Trước hết, "chiếc áo bạc màu" gợi lên sự tàn phai của thời gian, minh chứng cho những năm tháng chiến đấu gian khổ của người lính. Đó không chỉ là một bộ quân phục cũ kỹ mà còn là dấu ấn của những tháng ngày hy sinh, cống hiến, là chứng nhân của lịch sử. Tuy nhiên, chiếc áo ấy không đơn thuần chỉ là một kỷ vật của quá khứ, mà còn trở thành "gạch nối âm dương", kết nối giữa những người còn sống và những đồng đội đã khuất. Trong chiến tranh, có biết bao người lính đã ngã xuống, nhưng tình đồng đội, sự gắn bó keo sơn giữa họ không vì thế mà mất đi. Chiếc áo bạc màu như một biểu tượng của lòng tri ân, của ký ức về những người đã hy sinh, giúp người ở lại cảm nhận được sự hiện diện của họ trong từng hơi thở của cuộc sống hiện tại.
Câu 4:
Tác giả nhắc lại hình ảnh "chiếc áo" nhiều lần trong bài thơ như một thủ pháp nghệ thuật nhằm nhấn mạnh giá trị biểu tượng của nó. Nếu ở phần đầu, chiếc áo hiện lên với những nếp gấp, mảnh vá, mang theo hơi thở của chiến tranh, của đồng đội, thì ở cuối bài, chiếc áo lại mang một ý nghĩa khác – một cầu nối giữa người còn và người mất. Việc lặp lại hình ảnh này giúp người đọc cảm nhận rõ hơn về sự bền chặt của tình đồng đội, của những ký ức không phai mờ theo thời gian. Đồng thời, đây cũng là cách để tác giả thể hiện sự tri ân với những người đã hy sinh, gợi lên những cảm xúc lắng đọng, xúc động về một thế hệ đã cống hiến cả tuổi trẻ cho đất nước. Bên cạnh đó, việc lặp lại hình ảnh "chiếc áo" kết hợp với sự chuyển đổi ý nghĩa của nó còn tạo ra sự liên kết chặt chẽ trong toàn bài thơ, khiến người đọc càng thấm thía hơn về giá trị của quá khứ đối với hiện tại.
Câu 5:
Có ý kiến cho rằng: "Chiếc áo của cha là kỉ vật về một thời chiến tranh hào hùng và đau thương của dân tộc. Nhưng trong cuộc sống hiện tại, một số bạn cho rằng, họ không cần nhắc lại quá khứ mà chỉ nên tập trung vào cuộc sống hiện tại và tương lai". Tôi không đồng ý với quan điểm này, bởi lẽ quá khứ là một phần không thể thiếu trong hành trình phát triển của mỗi con người cũng như của dân tộc. Trước hết, quá khứ là nền tảng để con người trân trọng hiện tại. Nếu không có những hy sinh gian khổ của thế hệ cha ông, liệu chúng ta có thể có được cuộc sống hòa bình, đủ đầy như ngày hôm nay? Việc nhớ về quá khứ không có nghĩa là chìm đắm trong nỗi đau, mà là để tri ân, để biết ơn và sống có trách nhiệm hơn với những gì mình đang có. Những người lính đã hy sinh, những kỷ vật còn sót lại như chiếc áo của Cha không đơn thuần chỉ là câu chuyện của một cá nhân, mà còn là biểu tượng của cả một thế hệ anh hùng đã chiến đấu vì Tổ quốc. Bên cạnh đó, việc nhắc lại quá khứ còn giúp định hướng tương lai. Lịch sử luôn chứa đựng những bài học quý giá về lòng yêu nước, sự đoàn kết, tinh thần kiên cường, bất khuất. Nếu thế hệ trẻ chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai mà quên đi những giá trị đã được đánh đổi bằng biết bao xương máu, thì đó sẽ là một thiếu sót lớn. Một dân tộc không biết trân trọng quá khứ của mình thì sẽ khó có thể xây dựng một tương lai vững chắc. Cuối cùng, quá khứ chính là một phần của bản sắc dân tộc. Những câu chuyện về lịch sử, về những con người đã hy sinh vì đất nước không chỉ là nguồn cảm hứng, mà còn là niềm tự hào giúp mỗi người nhận thức rõ hơn về trách nhiệm của bản thân đối với cộng đồng. Nếu chúng ta quên đi quá khứ, đồng nghĩa với việc đánh mất một phần quan trọng của chính mình. Chính vì những lý do trên, tôi không đồng ý với quan điểm cho rằng chúng ta không cần nhắc lại quá khứ. Nhắc lại quá khứ không có nghĩa là sống mãi trong đó, mà là để rút ra bài học, để trân quý hiện tại và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin