

(XONG TRƯỚC 9H ) plssss
Lời Ru Của Bờ ( Nguyễn Trọng Tạo)
Ngủ đi sông ngủ sông ơi
Đầu nguồn bờ hát ru lời trẻ trung
Bởi sông bờ chắn bão bùng
Mai sau sông lớn thủy chung với bờ
Mai sau sông lớn đi xa
Đừng ồn ào sóng mới là sông sâu
Sông nuôi đồng lúa đồng mầu
Lửa hồng xóm mạc buồm nâu thuyền chài
Lớn lên rồi một ban mai
Đời sông nhập với rộng dài biển khơi
Già nua bờ đứng trông vời
Khát bao la sóng dưới trời xanh non
Xa bờ sông tới mênh mông
Nhớ nơi cuối biển bờ mong thủy triều...
viết đoạn văn diễn dịch (khoảng 200 chữ) để làm rõ tình cảm của bờ dành cho sông trong bài thơ lời ru của bờ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trong bài thơ “Lời Ru Của Bờ”, hình ảnh "bờ" hiện lên như người mẹ trìu mến, dịu dàng ru sông từ những ngày đầu tiên. Ngay từ đầu nguồn, bờ sông hát ru lời trẻ trung, chan chứa niềm hy vọng, như muốn dặn rằng: dù sông gặp bao bão giông, dù có lúc xô bờ với sóng gió dữ dội, thì bờ vẫn sẽ bên cạnh, luôn che chở, bảo vệ sông. Tình cảm của bờ dành cho sông là sự thủy chung bền bỉ, không chỉ dừng lại ở những khoảnh khắc yên bình mà còn lan tỏa cả khi sông lớn, khi sông dần đi xa, hòa nhập với biển khơi mênh mông. Dù thời gian trôi đi, dù bờ già nua, tình yêu ấy vẫn mãi khắc khoải, luôn mong manh chờ đợi những con sóng trở về. Bờ như một người bạn tâm giao, luôn tự nhủ rằng: “Mai sau sông lớn, thủy chung với bờ”, thể hiện niềm tin vững chắc rằng, cho dù số phận có đẩy sông đi xa, thì nơi chốn của bờ vẫn luôn ấm áp, luôn chào đón sông trở lại. Qua đó, bài thơ đã vẽ nên một bức tranh tình cảm thiêng liêng, nơi mối quan hệ giữa bờ và sông được khắc họa bằng sự gắn bó, sự đùm bọc và cả một niềm tin bất diệt về mối liên kết giữa thiên nhiên và con người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài làm
Bài thơ "Lời Ru Của Bờ" của Nguyễn Trọng Tạo là một tác phẩm lãng mạn, chứa đầy tình cảm giữa bờ và sông. Trong bài thơ, bờ được ví như một người mẹ, người cha, luôn dõi theo, bảo vệ và chăm sóc cho sông. Bờ hát ru sông từ đầu nguồn, mong sông luôn bình yên và trưởng thành. Khi sông lớn lên, rời xa bờ, bờ vẫn dặn dò sông hãy giữ được sự yên tĩnh, sâu lắng của mình để nuôi sống đồng lúa, xóm mạc. Hình ảnh bờ già nua đứng nhìn theo sông khơi xa biểu thị nỗi nhớ thương, mong mỏi của bờ khi sông đã đi xa. Sự khát khao của bờ dành cho sông là khát khao bao la, muốn sông luôn nhớ đến nơi bờ mong thủy triều. Bài thơ tôn vinh tình cảm thủy chung, sâu nặng của bờ dành cho sông, một mối quan hệ không thể tách rời, luôn gắn bó và bảo vệ lẫn nhau.
-lethihoathptnhuthanh-
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin