

Câu 2 viết bài văn khoảng 500 chữ Phân tích tác phẩm (truyện)sau
BỐ TÔI
Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.
Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.
Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Mẹ tôi hỏi: “Thư đâu?”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Ôi, con mình viết chữ đẹp quả! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc là không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?” Ông nói: “Nó là con tôi, nó viết gì tôi biết cả.”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lả, ngay cả những lá thư đầu tiên nét chữ còn non nớt.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm
Tác phẩm "Bố Tôi" mở đầu bằng hình ảnh người con đi học dưới đồng bằng, trong khi người cha lại sống ở vùng núi đồi hiểm trở. Sự xa cách về không gian nhưng gần gũi về tình cảm được thể hiện rõ nét. Người cha luôn dõi theo con mình, chứng tỏ tình thương và sự quan tâm không biên giới.
Hình ảnh người cha mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ta thấy được sự chăm chút và lòng kiên nhẫn của người cha. Ông luôn muốn xuất hiện chỉn chu, tươm tất trước mắt con mình, dù cho đó chỉ là việc nhận thư từ bưu điện.
Người cha vụng về mở thư, xem từng con chữ, lấy tay chạm vào và ép vào khuôn mặt đầy râu. Đây là hình ảnh rất xúc động, cho thấy tình cảm sâu đậm của người cha dành cho con. Ông không chỉ đơn thuần đọc thư, mà còn cảm nhận từng chữ, từng nét bút của con mình.
Dù không biết chữ, ông vẫn nói rằng ông biết con mình viết gì. Ông giữ gìn từng lá thư, ngay cả những lá thư đầu tiên nét chữ còn non nớt. Điều này cho thấy sự tôn trọng và niềm tự hào của ông dành cho con mình.
Lối kể chuyện giản dị, chân thực, tác giả sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, không cầu kỳ, phô trương. Điều này tạo nên sự gần gũi, dễ hiểu và xúc động đối với người đọc. Những chi tiết như chiếc áo kẻ ô phẳng phiu, việc nhận và đọc thư, đều được mô tả chân thật và sống động và sự khéo léo trong việc xây dựng hình ảnh. Mỗi hình ảnh trong truyện đều mang ý nghĩa sâu sắc và thể hiện tình cảm của nhân vật. Ví dụ, hình ảnh người cha mở thư, chạm vào từng con chữ, ép lên khuôn mặt đầy râu là biểu tượng cho tình thương yêu và nỗi nhớ con. Với tay bút khéo léo của mình, tác giả đã thành công trong việc sử dụng biện pháp nghệ thuật miêu tả tâm trạng của nhân vật qua hành động và cử chỉ. Sự lặng lẽ, trầm ngâm của người cha khi đọc thư, sự mỉm cười nhẹ nhàng, tất cả đều thể hiện tình cảm sâu đậm và sự quan tâm của ông đối với con mình. Nhân vật người cha được xây dựng rất rõ nét, từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất như chiếc áo, cách đọc thư, cho đến hành động giữ gìn những lá thư. Điều này giúp nhân vật trở nên sống động và thực sự chạm vào trái tim người đọc.
Tác phẩm kết thúc bằng hình ảnh ngày đầu tiên người con bước vào trường đại học mà không có cha bên cạnh. Dù người cha đã mất, nhưng hình ảnh và tình cảm của ông luôn đồng hành cùng con suốt cả hành trình cuộc đời. Đây là điểm nhấn mạnh mẽ về tình cảm cha con, sự hi sinh và tinh thần vĩnh cửu.
-Hi vọng bạn thấy hay !
lethihoathptnhuthanh-
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin