Hoa dong riềng
(Nguyễn Đức Mậu)
Hoa dong riềng chợt bừng lên sắc đỏ
khi tôi về thăm lại mảnh vườn xưa
Hoa như thẩm nhắc cho tôi nhớ
ngày xưa lùi xa như vệt khói xa mờ
củ dong riềng mẹ luộc
cơn đói xót lòng trũng mất vàng đa
từ tôi về tuổi thơ
gần hết một đời người
mà chớp mắt đã thành dĩ vãng
từ tôi về tuổi thơ
dài hơn hai cuộc chiến
tôi đã đi qua những dòng sông đỉnh núi cánh rừng
bàn chân đạp đá tai mèo và sắc nhọn mảnh bom
bàn chân lội qua đầm lầy, cái chết
thi thoảng tôi vẫn gặp
dong riềng đỏ hoa trong giấc tôi mơ, trên những triền đồi
màu hoa tựa cánh chuồn ớt đỏ
dọc đường tôi đi từng chấm nhỏ xa vời
Hoa dong riềng sót lại chờ tôi
ơi màu hoa thuở đói nghèo kham khổ
mình thoáng chốc đã thành xưa cũ
màu hoa tuổi thơ đó đến bây giờ.
Help me:((
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Hoa dong riềng trong bài thơ gợi nhớ tuổi thơ nghèo khó, gắn liền với những bữa ăn đạm bạc của mẹ nơi làng quê xưa. Màu đỏ rực của hoa mang lại sắc thái tươi sáng đồng thời là biểu tượng cho sức sống bền bỉ, kiên cường giữa những năm tháng gian khổ. Đó cũng là dấu ấn in sâu trong tâm hồn tác giả, khi ông từng đi qua hai cuộc chiến, vượt qua bao hiểm nguy. Giữa những hành trình gian lao ấy, màu hoa dong riềng bỗng hiện lên như nguồn động viên, khơi gợi hoài niệm thân thương. Chính hình ảnh đơn sơ, gần gũi của loài hoa đã trở thành sợi dây kết nối tác giả với quá khứ, với quê hương và với người mẹ yêu thương. Bởi vậy, hoa dong riềng mãi là ký ức đỏ rực, vẫy gọi ông trở về những kỷ niệm thuở hàn vi không thể nào quên.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
#ᴀʟɪᴇ⁰²
Với tôi, điều giản dị lay động tâm hồn mãnh liệt chính là nụ cười của người thân. Nụ cười ấy có thể là của mẹ, của cha, của anh chị em, hay của bạn bè, người yêu... Nó xuất hiện trong những khoảnh khắc đời thường, khi ta chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, khi ta ở bên nhau, cùng nhau vượt qua những khó khăn. Nụ cười ấy không chỉ là biểu cảm trên khuôn mặt, mà còn là ánh mắt lấp lánh niềm hạnh phúc, là cái ôm ấm áp, là lời động viên chân thành. Nó mang đến cảm giác an yên, tin tưởng, xua tan đi những mệt mỏi, lo âu của cuộc sống.
Có lẽ, chính sự chân thành, xuất phát từ trái tim đã tạo nên sức lay động mạnh mẽ ấy. Nụ cười ấy không giả tạo, không toan tính, chỉ đơn giản là niềm vui, hạnh phúc khi được ở bên những người mình yêu thương. Nó lay động tôi bởi vì nó nhắc nhở tôi về những điều giản dị mà ý nghĩa, về tình cảm gia đình, bạn bè, về những khoảnh khắc quý giá trong cuộc sống. Nụ cười ấy là nguồn động viên, là sức mạnh giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin