

Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi. Viết theo gợi ý trong sách giúp mình. Yêu cầu tự làm không sao chép trên mạng ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Hè lớp bốn, gia đình em chuyển nhà. Nhà bố mẹ em mới mua cách nhà cũ một khu phố. Đến nhà mới, mọi tiện nghi mẹ đều làm mới. Bày biện đồ đạc xong, mẹ em đăng kí sử dụng đường truyền hình cáp SCTV. Em có dịp quan sát chú công nhân của công ty Truyền hình Cáp SCTV làm việc. Đây cũng là người em mới gặp lần đầu nhưng để lại cho em ấn tượng sâu sắc.
Chú công nhân mặc đồng phục màu xanh dương của công ty SCTV thành phố Hồ Chí Minh. Lưng áo của chú ấy có in hình logo của công ty SCTV. Chú công nhân khoảng hai mươi sáu tuổi, thân hình nở nang, cân đối: cao, vai rộng, cánh tay dài săn chắc. Khuôn mặt chú có vẻ trầm tĩnh, mắt to, lông mày thưa, to bản làm đôi mắt hiền dịu đi.
Nước da của chú công nhân ngăm ngăm đen, tóc của chú dày và cháy nắng, ẩn dưới vành mũ công nhân làm bằng nhựa. Sau khi tự giới thiệu tên, chú bắt tay ngay vào công việc. Chú Tân là tên của chú. Sau khi xem xét chỗ phích cắm điện ti-vi, chú bắt đầu kéo dây cáp.
Đầu tiên chú mang dây nịt bảo hiểm vào thắt lưng rồi trèo lên cột điện, chỗ đầu mối dẫn dây cáp. Từ chỗ mối nối dây cáp đó, chú công nhân kéo dây cáp vào nhà em. Chú thao tác nhanh gọn, lành nghề. Luồn sợi dây qua ô gió của mặt tiền nhà, chú Tân kéo dây dọc bức tường đến chỗ để ti-vi. Dụng cụ lao động của chú đơn giản: dây điện cáp quang, kìm và vài cái tuốc-nơ-vít.
Chú dùng kìm cắt dây cáp và dùng tuốc-nơ-vít để nối dây vào ổ cắm của ti-vi. Toàn bộ công việc chú công nhân chỉ làm trong bốn mươi phút. Sau cùng, chú bật ti-vi để kiểm tra kết quả của công việc. Chú điều chỉnh dây và ti-vi sao cho hình rõ nét, màu sắc đẹp. Xong đâu đấy chú công nhân viết hợp đồng thuê bao đường truyền hình cáp. Mẹ em ký tên vào hợp đồng và thanh toán tiền. Chú Tân lịch sự chào mẹ em rồi ra về.
Được quan sát công việc của một công nhân kéo cáp quang truyền hình, em rất vui và mở mang thêm kiến thức phổ thông. Em chân thành biết ơn chú công nhân đã phục vụ rất tốt cho gia đình em. Nhờ có chú, chỉ một ngày sau khi dọn nhà, gia đình em đã có truyền hình cáp để xem. Những người công nhân lành nghề, làm việc năng nổ là những tấm gương cho chúng em học tập. Mai này, dù học ngành gì, em cũng phải chăm chỉ rèn luyện tay nghề mới có thể phục vụ tốt được.
anh xin 5 sao ko chep mang dr
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài làm:
Mỗi ngày đến trường, em đều dậy từ rất sớm. Đứng trước nhà, em cảm nhận được sự trong lành tươi mát của buổi sớm mai. Mẹ dắt em nhanh chóng di chuyển tới trạm xe buýt gần nhà chờ xe. Xe buýt là phương tiện mà em di chuyển tới trường hàng ngày. Trên chuyến xe ấy, người em chỉ gặp vài lần nhưng khiến em nhớ mãi chính là bác tài xế lái xe buýt từ nhà tới trường em.
Bác tài xế có thân hình thấp, trông bác hơi gầy với làn da màu mật khỏe mạnh. Đôi mắt bác ánh lên vẻ phúc hậu, hiền từ như một người cha khi nhìn các bạn học sinh chúng em lên xe. Có cảm giác hơi cất công, nhưng bạn nào lên xe cũng được bác giơ tay chào, chúng em cũng thích thú, chủ động chào bác thật to: “Cháu chào bác ạ”. Tóc bác đã điểm những sợi bạc, tóc chuyển hoa râm. Gương mặt bác hình chữ điền trông với vẻ rắn rỏi, cứng cáp nhưng cũng rất đáng tin cậy. Có một lần lên xe, em đập tay chào bác trong khí thế vui tươi, chợt em phát hiện bàn tay bác đã chai sạn vì nghề lái xe này chăng. Đôi bàn tay đó không mềm mại như tay học sinh cầm bút, không nhẹ nhàng như tay mẹ em ôm em mỗi sáng nhưng vẫn làm em yên tâm, hạnh phúc lạ kì. Quả thực khi làm một việc gì đó, phải thật sự yêu nghề mới có thể làm được, nhất là với ngành nghề vất vả, phải tập trung lái xe mọi phút giây như bác. Ngồi sau ghế lái của bác, dáng vẻ gầy gầy nhô những hõm xương, luôn luôn lạc quan ấy đã làm cho em nhớ mãi, nhớ mãi từ bao giờ…
Lại một hôm, trời mưa và nước dâng lên rất cao làm xe cộ không di chuyển được. Để giải vây cho tình cảnh im ắng, lo lắng giờ muộn học. Bác tài xế bỗng lấy điện thoại ra gọi cho cô hiệu trưởng trường em kể về tình hình đường xá, bác còn hát thêm vài câu nữa. Học sinh chúng em ở sau không nhịn được cười, cứ thế ầm ầm, ran cả chiếc xe lên. Bác vui tính lắm! Có những ngày trời mưa, được nghe bác hát hò, nhìn bạn bè cười đùa hò hét theo, em thấy thật thoải mái và quên mọi muộn phiền.
Bác tài xế lái xe buýt có một không hai là người để lại cho em những ấn tượng khó quên. Có những ngành nghề như vậy, những nghề mà không được nhiều người chọn, những nghề được coi là bình thường nhưng người làm nghề ấy mới thật hạnh phúc, thật vô tư làm sao. Vậy mà, sau hai tuần, em được nghe tin bác đã không còn lái tuyến xe đi qua nhà em đến trường nữa. Em được nghe nói bác đã được chuyển sang tuyến đường dài hơn, do có kinh nghiệm nên bác sẽ lái tốt được tuyến đường ấy. Quả là một nỗi buồn nhớ khó quên với em…
Em thật sự nhớ bác tài xế ngày nào. Đó là kỷ niệm, là người khiến em nhớ nhất, và đó cũng là điều khiến em chững lại mỗi lần đặt chân lên xe buýt. Có lẽ, em sẽ chẳng bao giờ có thể quên được. Giá như em có thể biết được bác bây giờ ra sao, có lẽ trong em sẽ cảm thấy yên tâm phần nào.
(ko chép mạng, viết tay.)
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Viết giúp mình về bác sĩ khi đi khám bệnh được không ? Mình không đi học bằng xe buýt
okela có liền
nhưng cho 5 sao và 1 thanks nhaaaaaa
ý tui là cái bài văn tui viết về bác tài xế xe buýt
Mỗi nghề trong xã hội đều mang lại lợi ích tốt đẹp cho cộng đồng. Ví dụ, nông dân trồng lúa để chúng ta có thực phẩm, công an giúp giữ an ninh trật tự, giáo viên giáo dục cho học sinh trở thành con người tốt. Ngoài những nghề trên, bác sĩ cũng là một nghề rất quan trọng và hữu ích đối với xã hội. Hôm nay, tôi được nhìn thấy một bác sĩ làm việc như thế nào khi tôi bị ốm. Tôi đến bệnh viện để khám và được gặp một cô bác sĩ trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khám. Cô khoác trên mình chiếc áo blouse trắng rất đẹp và cười tươi khi thấy tôi. Đầu tiên, cô hỏi tôi tên gì, bao nhiêu tuổi và sau đó cho tôi một viên kẹo thuốc trước khi bắt đầu khám. Cô đo nhiệt độ và nghe phổi tôi. Quy trình làm việc của cô rất tỉ mỉ và nhanh nhẹn, đảm bảo rằng tôi cảm thấy thoải mái trong suốt quá trình khám. Sau khi khám xong, cô cho biết tôi chỉ bị ốm thông thường và viết một đơn thuốc để tôi mua thuốc. Chữ viết của cô rất đẹp và rõ ràng, tôi có thể dễ dàng đọc được. Cô còn vuốt tóc tôi, khen tôi rất ngoan và dẫn tôi đến chỗ bố mẹ tôi. Trong khi chờ bố tôi mua thuốc, tôi nhìn thấy cô đang khám cho các bạn khác và vẫn rất niềm nở. Tôi tự hỏi làm sao cô ấy có thể vui vẻ, tươi cười và khám bệnh cho nhiều người như thế mà vẫn giữ được tinh thần minh mẫn và đam mê nghề nghiệp của mình. Những người bác sĩ như cô luôn giúp đỡ rất nhiều người, giúp đỡ họ khỏi bệnh tật và trở lại cuộc sống bình thường. Tôi rất biết ơn và kính trọng những người làm nghề bác sĩ. Rút gọnMỗi nghề trong xã hội đều mang lại lợi ích tốt đẹp cho cộng đồng. Ví dụ, nông dân trồng lúa để chúng ta có thực phẩm, công an giúp giữ an ninh trật tự, giáo viên giáo dục cho học sinh trở thành con người tốt. Ngoài những nghề trên, bác sĩ cũng là một n... xem thêm
lần nữa, ko chép mạng, viết tay.
Bảng tin