

Viết đoạn văn ( khoảng 200 chữ) phân tích bức tranh mùa xuân trong bài thơ "Ta của thời đang xuân" (Nguyễn Trọng Tạo)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
tươi mới, thể hiện sâu sắc tâm hồn của con người trong không gian tràn ngập sức sống. Mùa xuân hiện lên qua hình ảnh những bông hoa đua nở, những cánh én bay lượn, mang trong mình niềm vui, sự trẻ trung và hy vọng. Mỗi hình ảnh dường như đang nhảy múa dưới ánh nắng, làm nổi bật sự chuyển mình của thiên nhiên và lòng người.
Nguyễn Trọng Tạo đã khéo léo đưa vào cảm xúc của mình, khi mùa xuân không chỉ là cảnh vật bên ngoài mà còn là tâm trạng bên trong. Những giấc mơ, hoài bão và khát vọng được bộc lộ mạnh mẽ, thể hiện sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ. Thông qua bức tranh mùa xuân, tác giả cũng không quên gợi nhắc đến nỗi niềm man mác, sự trăn trở cũng như những kỷ niệm ngọt ngào. Tất cả hòa quyện tạo nên một không khí ấm áp, lạc quan, làm nổi bật tinh thần yêu đời, yêu sống của con người trong mùa xuân tươi đẹp. Bức tranh mùa xuân trong "Ta" thực sự là một bản giao hưởng tuyệt vời giữa thiên nhiên và con người, giữa hiện tại và tương lai.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Mùa xuân trong thơ được mở ra bằng những câu thơ gợi hình giàu tính liên tưởng: “Sông mỏng tang tơ lụa / Đồng như áo mới may”. Dòng sông được ví như tấm lụa mềm mại, phản chiếu ánh nắng mùa xuân lung linh, óng ả. Cánh đồng xanh mướt, tươi mới như chiếc áo vừa may xong, tượng trưng cho sự sinh sôi, căng tràn sức sống của đất trời. Cùng với đó, hình ảnh “Núi xếp khăn mỏ quạ” – một cách nhân hóa độc đáo – gợi liên tưởng đến vẻ đẹp mộc mạc, đằm thắm của người phụ nữ Việt Nam xưa, làm cho bức tranh xuân trở nên gần gũi, thân quen. Đặc biệt, con người cũng mang sắc xuân trên khuôn mặt, với hình ảnh “Người ửng hồng má say”, thể hiện niềm hân hoan, rạo rực khi hòa mình vào tiết trời tươi đẹp.Không gian mùa xuân không chỉ rực rỡ sắc màu mà còn tràn đầy âm thanh và chuyển động: “Gió xuân vờn trước ngõ / Rắc vàng hoa xương rồng”, “Chim vừa bay vừa hát / Bài ca của lá non”. Gió xuân nhẹ nhàng len lỏi khắp nơi, mang theo hơi thở ấm áp, đánh thức sự sống. Hoa xương rồng – loài hoa tượng trưng cho sự bền bỉ – cũng khoác lên mình sắc vàng rực rỡ, điểm tô cho bức tranh mùa xuân thêm phần sinh động. Chim chóc ríu rít cất tiếng hót, hòa cùng sự vươn mình của những chồi non, tạo nên một bản nhạc vui tươi của thiên nhiên.Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp rực rỡ của mùa xuân, đoạn thơ còn phảng phất chút bâng khuâng, hoài niệm: “Con đường con đường cũ / Người về lạ bước chân”. Mùa xuân không chỉ gợi lên sự sống mới mà còn đánh thức những ký ức xưa cũ, làm con người chợt nhận ra sự thay đổi của thời gian. Câu hỏi “Ai gọi tên mình đó / Ta của thời đang xuân?” vang lên như một lời tự vấn, thể hiện sự tiếc nuối trước dòng chảy vô tình của thời gian.Như vậy, bức tranh mùa xuân trong đoạn thơ không chỉ giàu hình ảnh, màu sắc mà còn đượm chất trữ tình, thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người. Qua đó, Nguyễn Trọng Tạo không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của mùa xuân mà còn gửi gắm những suy tư sâu sắc về thời gian và tuổi trẻ.
#nguyenthuw063788
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin