

Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) cảm nhận về đoạn thơ sau:
Nắng là tia nắng ban mai
Đậu trên xóm nhỏ, lăn ngoài nương xanh
Giúp Mẹ hong áo cho anh
Trong vườn trái chín trĩu cành hôm xưa.
Nắng là tia nắng ban trưa
Mồ hôi Cha đổ như mưa ngoài đồng
Đợi ngày lúa trổ oằn bông
Bát cơm mùa gặt ấm lòng trẻ thơ…
(Trích “Nắng” – Trần Đăng Khoa)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đoạn thơ “Nắng” của Trần Đăng Khoa mang đến hình ảnh sống động và chân thực về ánh nắng gắn liền với cuộc sống bình dị nhưng đầy ý nghĩa của quê hương. Những tia nắng ban mai không chỉ đơn thuần là ánh sáng, mà còn như một nhạc trưởng chỉ huy mọi hoạt động trong xóm nhỏ, nơi Mẹ hong áo cho anh, thể hiện tình cảm gia đình ấm áp và giản dị. Ánh nắng ban trưa lại gợi lên hình ảnh lao động vất vả của Cha, với mồ hôi mồ kê nhuộm ướt mặt đất, nhưng lại tỏa sáng niềm hy vọng về mùa màng bội thu. Câu thơ “Đợi ngày lúa trổ oằn bông” như một dấu ấn khắc sâu về sự chờ đợi của cả gia đình, nơi mà những giọt mồ hôi sẽ được đền đáp bằng bát cơm ấm áp trong mùa gặt. Qua đó, nắng không chỉ là thời tiết, mà còn là biểu tượng của sức sống, niềm tin và tình yêu thương trong mỗi gia đình, là sợi chỉ kết nối giữa con người và thiên nhiên trong một bức tranh bình dị nhưng giàu cảm xúc.
$\color{#6586E6}{@}\color{#3EAEF4}{phuong}\color{#6EC2F7}{luong}\color{#91A8ED}{bao}$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin