

Viết bài văn nlxh về câu" Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi"
Ko chép mạng . Có vd cụ thể . Mở bài hay ấn tượng
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
bạn có thể tham khảo nha!! có gì ko ưng nhắn mình.
BÀI LÀM
Có bao giờ bạn dừng lại suy nghĩ về ý nghĩa sâu xa đằng sau câu tục ngữ “Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi”? Hình ảnh một bát cơm dẻo, khi ăn xong vẫn còn dính vào tay, không dễ gì tẩy rửa, như một ẩn dụ cho những ân tình, sự giúp đỡ mà chúng ta nhận được trên con đường đời. Đó là lời nhắc nhở tinh tế rằng, dù cuộc sống có bao la thử thách, thành công của mỗi con người đều không thể tách rời sự dìu dắt, hỗ trợ của những người đã giúp ta vượt qua khó khăn. Chính vì vậy, việc “nhớ nẻo đường đi” không chỉ là trách nhiệm của lòng biết ơn mà còn là biểu hiện của đức tính nhân văn cao cả.
Trước hết, ta cần biết câu tục ngữ “Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi” thể hiện giá trị của lòng biết ơn. Mỗi người sinh ra đều có một khởi đầu khi phải dựa vào gia đình, thầy cô và những người xung quanh để học hỏi, trưởng thành. Ví dụ, khi còn là học sinh, tôi nhớ những ngày đầu tiên bỡ ngỡ bước vào lớp học, khi thầy cô không chỉ dạy chữ mà còn dìu dắt từng bước đi, từng suy nghĩ. Dù chỉ là một lời khuyên đơn giản hay một cử chỉ ân cần, những điều đó đã in đậm trong tâm trí tôi, trở thành động lực giúp tôi vươn lên trong những lúc chật vật. Nếu chúng ta quên mất cội nguồn ấy, thì chẳng bao giờ có thể trân trọng được giá trị của tri thức và tình người.
Bên cạnh đó, lòng biết ơn còn là mối liên kết vững chắc giữa con người với xã hội. Khi ta nhớ ơn, ta sẽ không bao giờ quên cội nguồn, những người đã từng giúp đỡ ta, dù chỉ là một sự động viên hay một bàn tay cứu giúp trong lúc khó khăn. Ví dụ, trong quá trình học tập và làm việc, tôi đã từng gặp một người bạn – người đã chia sẻ với tôi những kiến thức quý báu, giúp tôi vượt qua những rào cản ban đầu. Sự giúp đỡ ấy không chỉ dừng lại ở thời điểm đó, mà còn là nguồn động viên tinh thần để tôi tự tin bước tiếp trên con đường sự nghiệp. Chính nhờ đó, mỗi khi thành công, tôi lại luôn nhớ rằng “cơm dẻo” chính là món quà tinh thần mà người bạn ấy đã trao cho, nhắc nhở tôi không bao giờ quên đi nguồn cảm hứng ban đầu.
Hơn nữa, lòng biết ơn còn mở ra cánh cửa của sự gắn kết cộng đồng và xây dựng xã hội nhân văn. Khi mỗi cá nhân đều biết trân trọng những ân tình, họ sẽ sẵn lòng chia sẻ và giúp đỡ người khác. Một xã hội mà mọi người đều “nhớ nẻo đường đi” sẽ là xã hội của sự đoàn kết, của lòng tin và của sự sẻ chia. Đó là nơi không ai bị bỏ lại phía sau, nơi những bàn tay nhiệt huyết nối kết với nhau để tạo nên một tương lai tươi sáng. Qua đó, con người không chỉ học được cách sống mà còn học được cách sống có ích cho cộng đồng, biết đền đáp những ân tình dù chỉ bằng những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa.
Tuy nhiên, trong thực tế, không phải ai cũng hiểu được giá trị của việc “nhớ nẻo đường đi”. Có lúc, trong nhịp sống hối hả, những người thành đạt quên mất gốc rễ, quên đi những người đã từng dìu dắt mình. Họ có thể trở nên ích kỷ, hay tự mãn và bỏ qua cơ hội giúp đỡ người khác. Điều đó không chỉ làm mất đi giá trị của lòng biết ơn mà còn làm suy giảm sự phát triển bền vững của xã hội. Chính vì vậy, mỗi người chúng ta cần tự nhủ rằng, dù thành công có đến từ đâu, thì không bao giờ được quên đi những ân tình, những mảnh ghép quan trọng đã góp phần tạo nên con người của chúng ta.
Như bát cơm dẻo vẫn dính theo tay sau mỗi bữa ăn, thì những ân tình, những lời dạy bảo và sự hỗ trợ của người khác cũng luôn theo ta trên mọi nẻo đường đời. “Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi” không chỉ là lời nhắc nhở về lòng biết ơn, mà còn là kim chỉ nam dẫn lối cho mỗi con người sống một cuộc đời trọn vẹn, ý nghĩa và có trách nhiệm với cộng đồng. Hãy luôn nhớ cội nguồn, trân trọng những giúp đỡ và lan tỏa yêu thương, bởi lẽ, chính trong lòng biết ơn ấy mà chúng ta tìm thấy sức mạnh để vượt qua mọi thử thách và xây dựng một xã hội nhân văn, công bằng và đầy hy vọng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin