

Bây giờ không biết đã mấy mùa tôm rồi tôi trở thành một đứa - con - hàng - xóm. Bao lâu rồi con không còn lẽo đẽo theo gót má để chia chút dãi dầu, hả má ơi? Bao lâu rồi má không còn dịp để dạy con hiểu được ý nghĩa của giọt mồ hôi rơi xuống…
Má tôi là nông dân, suốt quãng thời gian cầm bút, mỗi khi tôi viết về người nông dân tôi lại nghĩ tới má. Trong tôi hiện lên đôi bàn chân ngắn, bè ra vững chãi, những cái móng chân khắng phèn, dày, đầy xơ. Một khuôn mặt sạm đen nửa đêm thao thức, nghe gió về lo lúa đang trổ ngoài đồng bị lem lép hạt. Một mái tóc bạc trắng, những sợi tóc sâu loăn quăn mọc trên đỉnh đầu, đám con cháu hăm he nhổ hoài mà chưa có ngày nào má thảnh thơi. Một dáng người chắc đậm tong tả đội rau đi chợ trong sương sớm. Một đôi tay cục mịch với những đốt xương thô mà sàng gạo như múa trong trưa vắng. Một bóng người sương khói…, cái mùi cám khét ngọt, nghe nỗi nhớ quê dậy động trong lòng […].
Bảy tuổi, má dạy tôi trồng rau, tưới rẫy. Tôi lon ton đi chặt cây, kiếm sậy về cho má làm giàn cho dưa leo, mướp, đậu rồng. Những buổi chiều còn nắng, má xới đất, lên giồng, tôi lấy dao phay băm cho đất tơi ra để kịp lúc ba đi làm về gieo hạt cải.[…] Nửa khuya ra chợ, tôi xách cái giỏ nhỏ chỉ đựng ghế ngồi với mấy cái bao trãi để bày hàng, má đội thúng ngò, má cứ hỏi có lạnh lắm hôn con, gió bấc thì cứ hiu hắt cắt da, nước từ cái thúng đội đầu cứ nhỏ long tong xuống đôi vai má. Khi đó tôi không hề biết hỏi, má ơi má có lạnh không, mà, chỉ câu nói của tôi, má ấm lòng biết chừng nào […]
Coi lại, hồi nào tới giờ, nhà tôi làm nghề gì cũng cực thấu trời thấu đất, làm gì cũng nặng nhọc, cũng có thể đong mồ hôi bằng khạp, bằng lu. Mà, dù có làm gì thì má tôi cũng là người gánh chịu nhọc nhằn hơn hết thảy… Tôi mười bảy tuổi, thôi học, theo má bán gạo, cám. […] Lăn lóc với bụi cám, tôi nghiện luôn cái mùi thơm nồng nàn đó. Má nói rằng, mùi gạo đầu mùa khác mùi gạo cuối mùa, mùi gạo trắng khác với mùi gạo lức, và cho tới bây giờ, mỗi khi bưng chén cơm, tôi lại nhớ cái vị béo ngầy ngậy, ngọt ngào tinh khiết của gạo sống.
[…] Má con tôi suốt ngày dưới nắng cồng cồng đạp xe trên con đường lởm chởm đá. Sau này, tôi còn có thể một tay vịn bao gạo đặt ở yên sau, chân đạp cuống cuồng, tay kia cố kềm giữ tay lái đang lắc lia lắc lịa, cái bánh xe trước lúc nào cũng muốn chỏng lên trời. Ai khen tôi giỏi lòng má tôi cũng đau, vì đã để tôi dang dở con đường học tập. Lúc đó tôi chưa biết nói "chừng nào nhà mình khá giả rồi con đi học lại, má lo gì", chỉ một câu thôi sẽ an ủi lòng má biết bao nhiêu.
Những câu đáng nói thì vì vô tâm, khờ dại nên không nói, những câu không đáng nói thì cũng vì vô tâm, dại khờ nên đã nói rồi, không lấy lại được. Vẫn còn những ngày dài phía trước, mai tôi sẽ về thưa với má, dù tôi nói câu này dù hơi trễ tràng nhưng có còn hơn không, rằng chưa có bao giờ má dạy tôi viết văn, nhưng những gì tôi viết ra đều mang hơi thở cuộc sống mà má trao tặng.
Câu 3: (1,0 điểm) Chỉ ra và nêu tác dụng của từ láy trong câu văn sau: Một khuôn mặt sạm đen nửa đêm thao thức, nghe gió về lo lúa đang trổ ngoài đồng bị lem lép hạt.
Câu 4: (1,0 điểm) Theo em, hơi thở cuộc sống mà má trao tặng cho nhân vật tôi ở đây là gì?
Câu 5: (1,0 điểm) Hãy rút ra một bài học tâm đắc đối với em từ văn bản trên.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`color{#00AE72}{HyhThienKhoi.}`
Câu 3:
$-$Từ láy: thao thức, lem lép.
$-$Tác dụng:
° Từ thao thức gợi tả nỗi trăn trở, lo toan của người mẹ vì cuộc sống, mùa màng, thể hiện sự tảo tần, hi sinh thầm lặng của bà
° Từ lem lép miêu tả hình ảnh lúa bị ảnh hưởng xấu do thời tiết, nhấn mạnh sự khó nhọc, vất vả của công việc đồng áng mà người mẹ phải gánh chịu
$------------$
Câu 4:
$-$Những bài học từ thực tế lao động: sự chăm chỉ, bền bỉ, và ý nghĩa của giọt mồ hôi lao động
$-$Tình yêu thương vô bờ bến, sự hi sinh thầm lặng mà má dành cho con
$-$Giá trị cuộc sống giản dị nhưng sâu sắc từ làng quê, từ ruộng đồng, từ mùi cám, hạt gạo và những ký ức tuổi thơ cùng má.
$-------------$
Câu 5:
$-$Hãy biết trân trọng, yêu thương và bày tỏ lòng biết ơn đối với cha mẹ khi còn có cơ hội
$-$Cần thấu hiểu và cảm thông cho những vất vả, hy sinh của cha mẹ, đặc biệt là trong những gia đình lao động chân chất.
$-$Những khó khăn trong cuộc sống không chỉ mang lại nỗi nhọc nhằn mà còn là những bài học quý giá giúp con người trưởng thành hơn
$-$Hãy luôn giữ gìn, nâng niu những ký ức đẹp đẽ về gia đình và quê hương, vì đó là cội nguồn của mọi giá trị trong cuộc sống
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin