

Phân tích khổ thơ sau trong bài thơ Ru một mầm cây (Trần Đăng khoa)
Ru một mầm cây
Tay cháu xòe như một mầm cây
Ôi thương quá cái mầm cây bụ bẫm
Mai sau cháu hãy là cây khỏe khoắn
Cuối vòng lá du dương và vùng đất mỡ máu....
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trần Đăng Khoa là một tác giả luôn viết những bài thơ dành cho thiếu nhi. Trong đó có bài " Ru một mầm cây" để lại cho chúng ta nhiều ấn tượng, đặc biệt là khổ cuối ẩn chứa triết lý sâu sắc về sự trưởng thành. Tình yêu thương và niềm hy vọng của người lớn dành cho giới trẻ được thể hiện rõ trong khổ thơ. Hình ảnh “tay cháu xòe như một mầm cây” gợi liên tưởng đến sự non nớt, trong sáng của trẻ thơ, đồng thời tượng trưng cho một tương lai tươi sáng, đầy tiềm năng. Những tình yêu thương, trân trọng, nâng niu đối với một đứa trẻ cũng được tác giả ví nó như là cách chăm sóc một mầm cây bé xíu. Khổ thơ đã gửi gắm mong muốn cháu bé sẽ lớn lên khỏe mạnh, vững vàng như một cái cây cứng cáp. Và tác giả cũng nhấn mạnh rằng các em chính là những chủ nhân tương lai của đất nước, cần được chăm sóc, vun trồng để trở thành những con người có ích.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong bài thơ "Ru một mầm cây" của tác giả Trần Đăng Khoa viết về tình cảm của bà dành cho cháu rất thân thương và ấm áp. Bài thơ được viết lên khi trong tim tác giả đang rung lên những nhịp đập thổn thức, đang ngân lên những điệu ngân của tâm hồn. Chính vì vậy, mỗi vần thơ dù ngắn gọn nhưng có sức lay động lớn đến trái tim người đọc. Đặc biệt là khổ thơ sau:
"Tay cháu xòe như một mầm cây
Ôi thương quá cái mầm cây bụ bẫm
Mai sau cháu hãy là cây khỏe khoắn
Cuối vòng lá du dương và vùng đất mỡ màu"
Trong toàn bộ bài thơ sử dụng biện pháp tu từ so sánh hình ảnh "cháu" với "cây" khá nhiều. Ở khổ này cũng vậy, "tay cháu xòe" một lần nữa được so sánh với "một mầm cây" qua từ ngữ so sánh là "như", giúp lời diễn đạt trở nên sinh động, gợi hình gợi cảm, hàm súc, tạo tưởng tượng bay bổng, du dương, ấn tượng, thú vị trong lòng độc giả. Câu thơ thứ hai sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ: "cái mầm cây" ở đây chính là người cháu với thân hình "bụ bẫm" đáng yêu. Cả hai câu thơ trên đều thể hiện tình cảm yêu thương, nâng niu, ân cần của bà dành cho cháu. Từ ngữ cảm thán "Ôi thương quá" như để nhấn mạnh thêm tình yêu ấy của bà cũng như để khẳng định sự non nớt, bé nhỏ nhưng lại mũm mĩm dễ thương của cháu, một mầm cây tương lai của đất nước.
Không chỉ yêu thương, bà còn đặt niềm tin, sự kỳ vọng, lời khuyên cho cháu rằng hãy kiên cường, vững trãi, trưởng thành, muốn cháu là "cây khỏe khoắn". Bà mong cháu hãy là một người có nhiều sức khỏe, nhiều hạnh phúc trong cuộc sống tương lai sau này. "vòm lá du dương" được nhắn đến ở đây như một tâm hồn đẹp, thanh tĩnh, rộng lượng, bao dung của cháu. Dù có thế nào thì bà vẫn muốn cháu dang rộng vòng tay thương mến với tất cả mọi người. "vùng đất mỡ màu" được nhắc đến ở đây như giá trị riêng thật cao đẹp. Bà khuyên cháu thành một người tốt, cố gắng phát huy những giá trị của mình để giúp ích cho xã hội, góp một phần công sức vào công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước. Qua đây, tác giả cũng muốn gửi một thông điệp tới các bạn trẻ, những thế hệ mới hãy luôn cố gắng học tập để phát triển, sống cống hiến hết mình cho tương lai của chính mình cũng như cố gắng xây dựng quê hương đất nước giàu đẹp để nước Việt Nam của chúng ta sẽ không bị tụt hậu so với các nước khác trên thế giới. Đó chính là giá trị nhân văn cao cả của tác phẩm.
Qua khổ thơ trên, chúng ta có thể nhận thấy hình ảnh thơ và từ ngữ miêu tả rất gần gũi đơn giản với người đọc, chỉ là hình ảnh người cháu nhỏ và một mầm cây, kết hợp với biện pháp tu từ nghệ thuật đặc sắc (biện pháp tu từ so sánh, ẩn dụ,...) giúp người đọc dễ hình dung và cảm nhận chân thực tình bà cháu. Với ngòi bút thật tinh tế, khéo léo, tài tình của Trần Đăng Khoa, ông đã thành công khắc họa tình yêu thương ân cần của bà với cháu qua bài thơ "Ru một mầm cây". Dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai thì tác phẩm ấy sẽ luôn sống mãi, luôn ghi dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn các thế hệ độc giả. Đúng như lời nhận định của Sê - đê - lin: "Văn chương luôn nằm ngoài sự băng hoại của thời gian, chỉ mình nó là không thừa nhận cái chết."
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

"Trẻ em như búp trên cành
Biết ăn biết ngủ biết học hành là ngoan"
Từ xưa đến nay, trẻ em luôn là đối tượng được đặc biệt quan tâm và chăm sóc, đồng thời viết về trẻ em cũng là chủ đề lớn trong kho tàng văn học Việt Nam. Với bài thơ "Ru một mầm cây" tác giả Trần Đăng Khoa - nhà thơ của tuổi thơ cũng đã khai thác hình ảnh trẻ em dưới một góc nhìn thật đặc biệt.
" Tay cháu xòe như một mầm cây
Ôi thương quá cái mầm cây bụ bẫm
Mai sau cháu hay là cây khỏe khoắn
Cuối vòng lá du dương và vùng đất mỡ máu..."
Bài thơ mở đầu với một hình ảnh so sánh thật đặc biệt, tác giả đã bắt góc nhìn từ đôi bàn tay nhỏ bé của cháu thơ, đôi bàn tay chưa biết cầm biết nắm và đặc biệt là bụ bẫm như một chiếc mầm cây xanh. Hình ảnh so sánh ấy thật tinh khôi và trong sáng, một chiếc mầm cây vừa e ấp tách vỏ trồi lên đón ánh mặt trời cũng giống như một đứa bé mới lọt lòng đón nhận những điều mới lạ trong thế giới. Đối diện với một hình ảnh đầy ngây thơ và rung động như thế tác giả cũng phải thốt lên "Ôi thương quá". Có lẽ đó là cảm xúc của tất cả mọi người khi nhìn thấy những em nhỏ, cảm xúc đầy yêu thương, nâng niu và muốn bảo bọc.
Ở hai câu thơ tiếp theo, tác giả tiếp tục sử dụng hình ảnh cái cây để gửi gắm lời nhắn, lời kỳ vọng của mình đối với đứa trẻ. Ước mong đầu tiên của tác giả không phải là mong đứa trẻ lớn lên giỏi giang hay thành đạt mà là ước mong "cháu" lớn lên thật mạnh khỏe. Giống như một cái cây cứng cáp đối chọi với bão giông, cũng mong em hãy khỏe mạnh, kiên cường mà trưởng thành. Sự khỏe đó không chỉ đờn thuần là sức khỏe thể chất mà khi đọc câu tiếp theo "cuốn vòng lá du dương" ta có thể hiểu rằng tác giả Trần Đăng Khoa cũng muốn đứa trẻ khi lớn lên được phát triển về cả sức mạnh tinh thần. Mong rằng "cháu" sẽ vững tâm lý, chững chạc bước qua từng khó khăn của cuộc đời và lại "vươn cành lá" chở che cho những mầm cây khác. Và đến sau cùng với bốn từ "vùng đất mỡ máu" tác giả đã khéo léo nhắc nhở em bé phải nhớ về nơi cuộn nguồn đã nuôi dưỡng em lớn lên và trưởng thành. Như vùng đất giàu dinh dưỡng nuôi cây lớn khôn vậy thì đâu là nơi đã dưỡng "cháu" từng ngày? Đồng thời hình ảnh "vùng đất mỡ máu" cũng như một cách nhắn nhủ rằng rồi tương lai những đứa trẻ cũng sẽ trở thành người chăm sóc, chở che cho những đứa trẻ khác và vòng tuần hoàn đầy ắp tình yêu thương đó lại tiếp tục diễn ra.
Khổ thơ trên giống như những suy tư của một người chú muốn thủ thỉ, nhắn nhủ khi nhìn thấy đứa cháu của mình còn bé thơ dại. Những hình ảnh được tác giả sử dụng cũng là những hình ảnh hết sức gần gũi như mầm cây, thân cây, vòng lá,... Có thể thấy bài thơ Ru một mầm cây nói chung và khổ thơ trên nói riêng vẫn giữ đậm cái nét của thơ Trần Đăng Khoa, giản dị và đầy tinh tế.
Bốn câu thơ trên giống như một lời ru của một người chú giành cho đứa cháu của mình đồng thời đây cũng giống như một lời nhắn gửi, một ước vọng của người lớn trong nhà dành cho đứa cháu. Những câu thơ, hình ảnh đầy giản dị và cảm xúc nhưng cũng chất chứa thật nhiều điều yêu thương.
Bảng tin