

Đọc đoạn trích sau:
(Tóm tắt. Lời hứa thời gian của Nguyễn Quang Thiều kể về nhân vật chính là ông Miêng, sau chiến tranh, ông ở lại đồi thông để trồng thông kín cả những quả đồi vì nỗi đau chiến tranh, nơi mà cả tiểu đội đã hy sinh hết chỉ còn mình ông. Sau chiến tranh, ông Miêng nhận phải bi kịch thời hậu chiến. Nhiễm chất độc màu da cam, con ông sinh ra cũng bị nhiễm chất độc đó và không thể sống được. Người vợ đợi chờ ông đằng đẵng suốt mười năm thời chiến thì nay bỏ ông trong thời bình. Một hy vọng hạnh phúc khác vừa nhen nhóm lên trong đời ông Miêng đã nhanh chóng vụt tắt, đấy là khi Hoa cuốc phải quả mìn còn sót trong chiến tranh và qua đời. Nỗi đau cũ còn chưa nguôi thì nỗi đau mới lại chồng lên người cựu chiến binh. Phần cuối truyện, con của vợ cũ đến tìm cha theo lời trăng trối của mẹ. Ông sống cùng con của vợ cũ và giữ kín bí mật mình không thể có con để hai người đàn ông sẽ mang đến cho nhau hơi ấm cuộc đời trong tất cả những tháng ngày sắp tới.)
[…]
Rồi vợ ông mang thai, ông ôm vợ và nói: “Chúng mình sẽ có một thằng con trai. Vùng đồi này sẽ có thêm một người trồng thông”. Nhưng ngày vợ ông sinh là ngày khủng khiếp nhất trong đời ông. Đứa bé không thành người. Nó chết ngay sau khi được sinh ra... Ông chôn đứa bé trên đỉnh đồi nơi cả tiểu đội của ông đã nằm ở đó. Những ngày sau đó thỉnh thoảng ông để cho vợ đánh chiếc xe trâu lọc cọc về thị xã chơi với người quen cho khuây khỏa. Còn ông lại lao vào trồng thông từ sáng đến tối... Ông quyết liệt trồng thông phủ kín những quả đồi và quyết liệt có con. Vợ ông mỗi ngày một ít nói và đánh xe trâu về thị xã nhiều hơn... Chị đã bỏ ông, bỏ vùng đồi đi theo một người đàn ông khác mà chị gặp và trở nên thân thiết trong những lần đánh xe trâu về thị xã. (...)
Đêm đó, ông lên cơn sốt thật. Trong cơn mê man, ông thấy đồng đội ông ôm súng nằm phủ kín những quả đồi. Ông đi lang thang trên những quả đồi và gọi tên đồng đội. Không ai trả lời ông. Tất cả đã yên nghỉ mãi mãi trên những quả đồi kia. Ông nằm bệt trên giường hai ngày liền. Một nhân viên của trạm cây giống lên thăm ông. Thấy ông ốm, anh ta vội đón một nữ y tá đến thăm bệnh và chăm sóc ông. Mấy ngày sau ông khỏi và lại đánh xe đến trạm cây giống lấy thông con. Ông lại trồng thông từ sáng đến tối mịt. Lúc nào đói thì nấu ăn, lúc nào mệt thì nằm ngủ, không theo quy luật nào cả.
Cứ khoảng một tháng, ông Miêng lại đánh xe về thị xã. Sau khi mua sắm những thứ cần thiết cho sinh hoạt và công việc, ông ghé qua nhà quen của vợ chồng ông. “Có thấy cô ấy về đây không?” Khi gặp người quen, ông thường hỏi câu đó. Người đàn bà nhìn ông vừa ái ngại vừa như có lỗi và lắc đầu. Và trước khi bước lên xe để trở về ông đều nói: “Có gặp vợ tôi thì bảo với cô ấy là tôi vẫn đợi cô ấy”.
(Trích Lời hứa của thời gian, Nguyễn Quang Thiều, Mùa hoa cải bên sông, NXB Hội nhà văn, 2012)
Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5
Câu 1. Xác định ngôi kể và người kể truyện.
Câu 2 . Xác định đề tài của văn bản
Câu 3. Nêu tác dụng của phép tu từ liệt kê trong đoạn văn sau
Đêm đó, ông lên cơn sốt thật. Trong cơn mê man, ông thấy đồng đội ông ôm súng nằm phủ kín những quả đồi. Ông đi lang thang trên những quả đồi và gọi tên đồng đội. Không ai trả lời ông. Tất cả đã yên nghỉ mãi mãi trên những quả đồi kia. Ông nằm bệt trên giường hai ngày liền. Một nhân viên của trạm cây giống lên thăm ông. Thấy ông ốm, anh ta vội đón một nữ y tá đến thăm bệnh và chăm sóc ông. Mấy ngày sau ông khỏi và lại đánh xe đến trạm cây giống lấy thông con. Ông lại trồng thông từ sáng đến tối mịt. Lúc nào đói thì nấu ăn, lúc nào mệt thì nằm ngủ, không theo quy luật nào cả.
Câu 4. Phân tích hiệu quả của điểm nhìn trần thuật và nhận xét về chủ thể trần thuật trong đoạn văn sau:
Cứ khoảng một tháng, ông Miêng lại đánh xe về thị xã. Sau khi mua sắm những thứ cần thiết cho sinh hoạt và công việc, ông ghé qua nhà quen của vợ chồng ông. “Có thấy cô ấy về đây không?” Khi gặp người quen, ông thường hỏi câu đó. Người đàn bà nhìn ông vừa ái ngại vừa như có lỗi và lắc đầu. Và trước khi bước lên xe để trở về ông đều nói: “Có gặp vợ tôi thì bảo với cô ấy là tôi vẫn đợi cô ấy”.
Câu 5. Thông điệp có ý nghĩa nhất với anh/chị qua văn bản. Lí giải thông điệp.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1: ngôi kể trong văn bản: thứ 3
Người kể chuyện toàn chi
Câu 2: đề tài : người dân thời hậu chiến
Câu 3: biện pháp tu từ liệt kê
+" Ông thấy đồng đội,....ông nằm bệt trên giường"
Tác dụng:
Tạo sự sinh động , hấp dẫn cho lời văn
Tạo nhịp điệu hài hòa, nhịp nhàng
Nhấn mạnh những nỗi khổ của binh sĩ thời hậu chiến
Tác giả rất chân trọng những người hi sinh vì tổ quốc, yêu đất nước và sâu sắc,tinh tế.
Câu 4:
+Điểm nhìn toàn chi
+Tác dụng
Có cái nhìn bao quát hơn về sự việc ,cụ thể, chính xác hơn
Nổi bật bối cảnh thời hậu chiến
Câu 5 :
Thông điệp :
Biết trân trọng mọi sự hi sinh và cố gắng của người khác
Lí giải:
+ Đó là một phẩm chất dễ thấy và cần có đối với những người có công lao với đất nước
+ Ý nghĩa của công lao ấy thật to lớn với sự tồn tại và hoà bình như chúng ta ngày hôm nay
+ Là mối quận hệ tốt đẹp giữa con người với con người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
`color{#00AE72}{HyhThienKhoi.}`
Câu 1.
$-$ ngôi thứ ba
$-$người kể không phải là nhân vật trong câu chuyện, mà là người ngoài cuộc, tường thuật lại hành động, suy nghĩ của các nhân vật
Câu 2.
$=>$Đề tài văn bản là bi kịch của ông Miêng, cựu chiến binh, với những mất mát, đau thương trong cuộc sống sau chiến tranh, đặc biệt là nỗi cô đơn và hy vọng tàn lụi
Câu 3.
$-$Phép tu từ liệt kê nhấn mạnh sự cô đơn và nỗi đau của ông Miêng khi ông không thể tìm thấy đồng đội và phải chịu đựng sự mất mát vô tận
$-$ Làm cho câu văn tăng sức gợi hình, gợi cảm
Câu 4.
$-$Điểm nhìn trần thuật là ngôi thứ ba
$=>$giúp thể hiện cảm giác cô đơn và hy vọng mong manh của ông Miêng qua hành động và lời nói của ông
Câu 5.
$-$Thông điệp là Cuộc sống sau chiến tranh đầy đau thương và mất mát
$-$Qua nhân vật ông Miêng, văn bản phản ánh sự khắc nghiệt của hậu chiến, khi những mất mát khôngdễ gì chữa lành
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin