NHỚ MẸ VÀ LÀNG QUAN HỌ
(Trương Nam Hương)
Nghe quan họ đêm rằm anh bật khóc
Lời chênh vênh uốn lượn mái chùa
Vịn câu hát anh lần về cội gốc
Chợt thấy mình có lỗi với làng xưa...
Bao mưa nắng đời anh chưa hiểu hết
Giờ xót xa thương mẹ nhớ làng
Mẹ cho của hồi môn là câu hát
Để con rời quê kiểng có hành trang
Mẹ thường bảo làng ta giàu cổ tích
Có bà tiên ông bụt giúp người
Nhưng mẹ vẫn một đời áo rách
Cố giữ lành câu quan họ thôi
Người để lại chiếc khăn hoa lí
Em nhớ cho đời mẹ xưa nghèo,
Vẫn thơm thảo mùi hương quả thị
Với câu thề quán dốc trăng treo
Giờ biết lấy cớ gì anh dối mẹ
Quan họ quên... rơi dọc tháng ngày
Sợi tóc rụng như lá vườn lặng lẽ
Mẹ không còn và mắt anh cay
[…]
(In trong “Mẹ yêu thương” (Thơ dang Mẹ của những nhà thơ nổi tiếng), NXB Kim Đồng, 2008, trang 23-24)
VIẾT ĐOẠN VĂN NÊU CẢM XÚC CỦA EM VỀ BÀI THƠ TRÊN
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Là một người con của quê hương Kính Bắc, Trương Nam Hương không khỏi nhớ thương và day dứt về những điều xưa cũ sau nhiều năm xa nhà. Thai nghén và cho ra đời bài thơ “ Nhớ mẹ và làng quan họ”, nhà thơ đã thổi vào đó một nỗi buồn sâu sắc, sự khắc khoải và dứt khôn nguôi khiến người đọc vô cùng xúc động. “Nghe quan họ đêm rằm anh bật khóc/ Lời chênh vênh uốn lượn mái chùa/ Vịn câu hát anh lần về cội gốc”, bản thân nhân vật trữ tình như thấy có lỗi, có lẽ vì trước kia chưa thấy được những giá trị, hồn cốt văn hoá và sự tảo tần của mẹ. Phải đến bây giờ, khi “ bao mưa nắng đời” đã được “ anh” trải nghiệm thì mới biết “xót xa thương mẹ nhớ làng”. Chỉ có điều, nhận ra thì đã muộn “mẹ không còn và mắt anh cay”. Từng câu thơ dường như khắc sâu vào lòng người đọc, khắc khoải và da diết khôn nguôi. Dẫu cho nỗi buồn hoài niệm ấy được thể hiện suốt dọc bài thơ nhưng đâu đó vẫn ánh lên sự trong trẻo của nỗi niềm hiện tại qua tiếng hát của “ em”. Lời hát của em như tiếp nối giá trị truyền thống mà mẹ để lại. Có thể nói không ít bài thơ viết về vùng đất Kinh Bắc nhưng hiếm thấy bài thơ nào mà da diết, khắc khoải như cứa vào lòng người đọc một nỗi xúc động sâu sắc như “ Nhớ mẹ và làng quan họ” của Trương Năm Hương. Bài thơ là dòng hoài niệm và sự thức tỉnh trong tiềm thức của người nghệ sĩ. Kết hợp cùng thế thơ bát ngôn phóng khoáng, mạch thơ nhuần nhị mà ào ạt, lấp lánh phong vị dân gian. Bài thơ không chỉ là nỗi lòng của tác giả mà còn khiến những bạn đọc như cũng không tránh khỏi nỗi nhớ thương và xúc cảm riêng biệt với mẹ. Hãy trân trọng những phút giây còn có mẹ ở bên, hãy yêu thương và hết lòng vì mẹ khi còn có thể bởi cái giá cho sự vô tâm có thể là sự day dứt, ân hận cả một đời không hết.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Nhớ mẹ và làng quan họ" của Trương Nam Hương mang đến những cảm xúc sâu sắc về nỗi nhớ quê hương và tình thương của mẹ. Tác giả bộc lộ nỗi buồn khi nghe tiếng hát quan họ, gợi nhớ về những kỷ niệm ấm áp bên mẹ và làng quê. Hình ảnh mẹ với cuộc sống khó khăn nhưng luôn gìn giữ truyền thống văn hóa làng quê khiến tôi cảm thấy xúc động. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ về mẹ mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của quê hương, của những kỷ niệm xưa. Tình cảm ấy thật chân thành và đáng trân trọng, khiến tôi suy ngẫm về những điều thấp thoáng trong quá khứ và tình yêu thương trong mỗi gia đình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin