

Giúp mình 2 bài này với ạ,mình đang cần gấp
*Yêu cầu :Không chép mạng
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án `+` Giải thích các bước giải :
Câu `1` :
Qua bài thơ trên, cho em cảm nhận về người cha trong gia đình. Là người quan trọng bảo vệ và trở che cho gia đình, là người vất vả kiếm sống cho gia đình, là người dạy bảo cho con cái. Hơn thế nữa, trong mắt nhiều người, người cha còn là "vị anh hùng", "người tuyệt nhất",... Bài viết còn cho em cảm giác yêu thương và trân trọng cha hơn, muốn được mãi bên cha. Qua bài thơ, em cảm nhận được tình yêu của tác giả dành cho cha. Từ đó rút ra thông điệp : "Gia đình là nguồn sống đặc biệt với người cha mẹ, họ luôn bao bọc, che chở cho ta vì vậy cần biết trân trọng gia đình trong mọi khoảnh khắc". Mong rằng qua bài viết của em, sẽ có nhiều người thấu hiểu và biết trân trọng gia đình hơn.
Câu `2` :
Giọt nước vốn được sinh ra từ biển cả bao la và rộng lớn. Cuộc đời cậu trải qua bao gian nan, sóng gió, thử thách, những cuộc phiêu lưu kì thú.
Khi mới được sinh ra, cậu luôn theo sát mẹ, cùng mẹ phiêu du khắp nơi trên biển cả. Thế rồi một hôm trời nóng bức, cậu được ông Mặt Trời kéo lên trên cao, băng qua các cánh đồng vằng trải dài bát ngát, những ngọn núi to lớn sừng sững mà phủ xanh một màu đến mát người. Khi màn đêm buông xuống, cậu lại thấy nhớ mẹ, nhớ biển khơi, cậu lạnh lẽo co ro. Rồi cậu rơi xuống một dòng sông xanh mướt hiền hòa. Cậu cùng những người bạn ngày ngày làm nhiệm vụ quan trong : làm vệ sinh cho mọi người sau giờ lao động. Cậu đã trải qua những thời gian vui vẻ cùng các bạn.
Một hôm nọ, cậu bị bác nông dân đem về đun. Lúc đầu cậu rất thoải mái những dần, cậu thấy nóng và bốc hơi, hòa vào các họ hàng li ti, cùng nhau bay lên và tạo thành một đám mây bồng bềnh thật đáng yêu làm sao! Khi đám mây ấy tích tụ đủ nước, họ rơi xuống làm mát cho đồng ruộng, làm cho cây cối tốt tươi. Rồi giọt nước lại đổ về những ngọn núi ấy, hòa vào các dòng sông, con suối, lại đổ về biển cả rộng lớn.
Qua hành trình của giọt nước, cậu muốn gủi một thông điệp tốt đẹp đến mọi người : hãy như những giọt nước, biết phiêu lưu, khám phá, giao du muôn nơi để thấy được những cảnh đẹp, những người bạn tuyệt vời mà sau này chúng ta có thể sẽ gắn bó với họ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1 :
Trong khúc ca ân tình về người cha, đoạn thơ mở ra một thế giới thấm đẫm tình phụ tử thiêng liêng. Hình ảnh "cánh cò cõng nắng qua sông" không chỉ phác họa một khung cảnh thôn quê thanh bình mà còn ẩn chứa gánh nặng mưu sinh oằn trên đôi vai người cha. Nắng gắt, sông dài, cò vất vả, tất cả hòa quyện thành biểu tượng cho sự tần tảo, nhọc nhằn của cha trên hành trình kiếm tìm cuộc sống. "Nước mắt cay nồng" không chỉ là giọt lệ buồn tủi mà còn là vị mặn của những gian truân, thử thách mà cha âm thầm gánh chịu. Dẫu cuộc đời lắm phong ba, cha vẫn là "một dải ngân hà" bao la, ôm trọn con vào lòng, là cội nguồn yêu thương, là điểm tựa vững chãi cho con trên đường đời ("con là giọt nước sinh ra từ nguồn"). Trong mái nhà "quê nghèo mưa nắng trào tuôn", cha không chỉ là người trụ cột gia đình mà còn là một thi nhân, dệt nên những "câu thơ từ muôn thăng trầm" bằng tất cả những trải nghiệm, chiêm nghiệm của cuộc đời. Tình thương con vô bờ bến được thể hiện qua hành động "ráng sức ngâm", cha chắt chiu từng giọt yêu thương, biến những "khổ đau" thành động lực, ươm mầm "hạnh phúc" để "nảy mầm thành hoa" cho con. Hình ảnh "dáng cha hao gầy" hòa quyện với "dáng quê" như một nét chấm phá đầy xúc động, khắc họa sâu sắc sự hy sinh thầm lặng, sự cống hiến trọn đời của cha cho gia đình, cho quê hương. Cuối cùng, "cánh diều con lướt trời mây" chở theo "câu lục bát hao gầy tình cha" là ước vọng tha thiết của cha về một tương lai tươi sáng cho con, đồng thời là sự tiếp nối, lan tỏa tình phụ tử qua những vần thơ bất hủ.
Câu 2 :
Tôi là một giọt thủy tinh khiết, một tiểu phân tử vô cùng bé nhỏ trong lòng đại dương bao la, một vũ trụ xanh thẳm, huyền diệu. Nơi tôi an cư là một thế giới sống động, nơi nhật quang vũ điệu trên những đợt sóng, kiến tạo nên những vệt sáng lung linh huyền ảo. Mỗi nhật trình, tôi cùng hằng hà sa số những đồng loại thủy khác hòa mình vào nhịp điệu của biển cả, nhấp nhô theo từng con sóng, trôi dạt theo những dòng hải lưu ấm áp. Cuộc sống cứ thế tuần hoàn, êm đềm và tĩnh lặng như một khúc ca bất tận của đại dương. Nhưng thẳm sâu trong tâm khảm, tôi luôn ấp ủ một khát vọng mãnh liệt, đó là được chiêm ngưỡng thế giới bao la bên ngoài biển khơi, những điều mà tôi chưa từng được mục sở thị, chưa từng được lĩnh hội. Tôi mộng tưởng về những dãy núi trùng điệp nguy nga, vút tận trời xanh, những cánh rừng bạt ngàn xanh biếc trải dài vô tận, những dòng sông uốn lượn như những dải lụa mềm mại vắt ngang qua những miền đất trù phú và cả những đô thị phồn hoa với những ánh đèn rực rỡ, những công trình kiến trúc đồ sộ.
Rồi một ngày hạ chí oi ả, vầng thái dương như một hỏa cầu khổng lồ, tỏa ra thứ ánh sáng thiêu đốt xuống mặt biển. Tôi cảm nhận được một luồng nhiệt năng kỳ diệu, như một bàn tay vô hình nhẹ nhàng vuốt ve khắp cơ thể. Tôi bắt đầu cảm thấy mình nhẹ bẫng, nhẹ hơn bao giờ hết, như thể tôi đang phân ly thành những nguyên tử, tan biến vào không trung vô tận. Rồi từ từ, tôi thăng hoa, biến thành một phần của làn hơi nước mỏng manh, trong suốt như pha lê, hòa vào bầu khí quyển bao la. Đây chính là điểm khởi đầu cho cuộc phiêu lưu diệu kỳ và khắc cốt ghi tâm trong hành trình tồn tại của tôi.
Cuộc hành trình trên không trung thực sự là một trải nghiệm phi thường, một chuyến du ngoạn trên những tầng mây bồng bềnh. Tôi cùng vô vàn những phân tử hơi nước khác liên kết lại, tạo thành những tầng mây trắng xốp mịn như những cụm bông gòn khổng lồ, trôi lững lờ trên nền trời xanh ngắt. Gió nhẹ nhàng thổi đưa chúng tôi đi muôn phương, như một đoàn du mục tự do, không biên giới, không ràng buộc. Từ trên cao, tôi được chiêm ngưỡng một bức họa toàn bích tuyệt đẹp của trần gian. Tôi được nhìn thấy những cánh đồng lúa chín vàng óng ả trải dài như tấm thảm kim sa khổng lồ, những dãy núi hùng vĩ sừng sững giữa trời xanh, với những đỉnh núi phủ tuyết trắng xóa như những chiếc vương miện lộng lẫy, những dòng sông uốn lượn như những dải lụa mềm mại vắt ngang qua những cánh đồng bao la và cả những đô thị phồn hoa với những tòa nhà cao tầng vút trời, những con đường tấp nập xe cộ, như những dòng chảy không ngừng. Tất cả đều hiện lên thật sống động và tráng lệ, như một thước phim quay chậm đầy màu sắc.
Trong chuyến hải trình trên mây, tôi đã được hội ngộ với vô số những tri kỷ mới. Họ cũng là những giọt thủy, cũng ôm ấp trong mình những khát khao chinh phục thế giới. Chúng tôi cùng nhau đàm đạo, chia sẻ những câu chuyện và những hoài bão, cùng nhau cười vang và tận hưởng những khoảnh khắc tuyệt diệu. Chúng tôi cùng nhau vượt qua những cơn cuồng phong dữ dội, những tia nắng gay gắt và cả những cơn vũ bão bất chợt, những thử thách tôi luyện tình bằng hữu của chúng tôi thêm bền chặt.
Rồi một ngày, những đám mây chúng tôi chạm trán một luồng hàn khí buốt giá. Tôi cảm thấy mình lạnh thấu xương, những phân tử hơi nước xung quanh tôi cũng vậy. Chúng tôi bắt đầu co cụm lại, ngưng tụ thành những giọt nước nhỏ li ti, nặng trĩu. Càng ngày càng nhiều giọt nước ngưng tụ lại, tạo thành những giọt mưa trong suốt, lấp lánh như những viên kim cương. Cuối cùng, cơn mưa như trút nước đổ xuống mặt đất, như một ân huệ từ thiên đường. Tôi rơi xuống một khu rừng nguyên sinh xanh thẳm, một thế giới hoàn toàn mới lạ đối với tôi, với những hàng cổ thụ cao vút, những thảm thực vật phong phú và những đóa kỳ hoa dị thảo khoe sắc.
Tôi đậu trên một chiếc lá non xanh mướt, long lanh dưới ánh dương quang sau cơn mưa. Tôi cảm nhận được sự tinh khiết và trong lành của không khí nơi đây, hương thơm ngai ngái của đất ẩm và âm thanh thánh thót của chim muông. Sau đó, tôi trượt xuống thân cây, thẩm thấu vào lòng đất màu mỡ, khởi đầu một hành trình mới, một cuộc du hành bí ẩn dưới lòng đất.
Tôi tiếp tục cuộc hành trình dưới lòng đất, len lỏi qua những mao mạch của đất, hòa vào dòng chảy ngầm mát lạnh. Trong lòng đất, tôi được gặp gỡ những người bạn thủy khác, những giọt nước đã từng trải qua những cuộc phiêu lưu khác nhau, mang theo những câu chuyện kỳ thú. Chúng tôi cùng nhau chảy róc rách trong lòng đất, tạo thành những mạch nước ngầm, nuôi dưỡng vạn vật và muôn loài.
Cuối cùng, tôi được dòng nước ngầm đưa ra một con suối nhỏ, trong vắt như ngọc bích. Suối chảy ra sông, rồi từ sông tôi lại trở về với đại dương bao la, nơi tôi đã bắt đầu cuộc hành trình. Vòng tuần hoàn của tôi đã khép lại, nhưng những ký ức và những trải nghiệm thì vẫn còn mãi trong ký ức của tôi.
Cuộc phiêu lưu của tôi thật diệu kỳ và ý nghĩa! Tôi đã được chu du khắp nơi, chiêm ngưỡng những cảnh tượng tuyệt mỹ, trải nghiệm những điều mới mẻ và thấu hiểu được vai trò trọng yếu của mình trong vòng tuần hoàn thủy quyển của tự nhiên. Tôi hiểu rằng, mỗi giọt thủy đều là một phần không thể tách rời của sự sống trên địa cầu. Dù ở bất cứ đâu, tôi vẫn là một phần của dòng chảy vĩnh hằng, kết nối trời và đất, biển cả và lục địa. Tôi tự hào là một giọt thủy, một phần của thiên nhiên kỳ vĩ.
$#phuonguyen260620136$
CHÚC HỌC TỐT Ạ !
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin