Phân tích nhân vật ông Sáu Lục trong tác phảm ngân hàng ông Sáu Lục của nhà văn Nguyễn nhật ánh (khoảng 30 - 40)
Nhà ông Sáu Lục có tiệm đồ điện khá lớn, lúc nào cũng tấp nập khách ra vô. Nhưng thiệt ra, ông Sáu Lục được biết tới như một ngân hàng cho mượn tiền nổi danh trong xóm. Ông có cách cho vay rất kỳ lạ. Phải để lại nhà ông thứ gì đó, rồi mới được lấy tiền về. Có một lần má tui túng bấn quá, đành ôm cái nồi cơm điện mới sắm ra tiệm ông Sáu Lục. Ông hỏi:
– Thím đem cầm cái nồi này có phải để lấy tiền mua gạo thiệt không?
– Không phải lo cơm cho sắp nhỏ, tui chẳng ra đây làm gì đâu anh Sáu ơi! – Má tui giận lắm, mà vẫn phải nén giọng.
– Cái nồi điện này tui không ưng! Thím có thứ gì khác thì mang ra đây, rồi lấy tiền về đong gạo.
Hai má con nghĩ nát nước mới thấy trong nhà còn cái ghế bành cẩn ốc. Được một điều ông ít khi cằn kèo. Người ta cần bao nhiêu, ông cho mượn bấy nhiêu. Cả tháng sau đó, má tui phải chắt mót mới chuộc được cái ghế. Tới gian nhà sau của ông Sáu, tui muốn phát ngợp trước cơ man đồ đạc. Đủ thứ đủ loại đồ dùng của các nhà trong xóm chất đống nơi đây. Có thứ chắc gửi lâu lắm rồi, mạng nhện giăng đầy. ‘Sao ông Sáu không bán bớt đi?” – Tui hỏi. Ông Sáu Lục lắc đầu: “Không bán. Cứ giữ chơi vậy đó!”
Có khi tới cuối tháng, thiếu tiền đóng học phí, tụi tui đứa dắt xe đạp, đứa mang cái máy nghe băng học tiếng Anh, hy vọng ông Sáu cho mượn chút tiền. Ông Sáu lắc đầu quầy quậy: “Mấy thứ này, tao mà nhận, tụi bay tới trường bằng cái gì?”. Và ông còn nạt thêm: “Tiền học tụi bay đem đi nướng vô chơi điện tử chớ gì. Tao rành quá mà. Dẹp, không có vay mượn gì hết. Tối nay tao qua méc chuyện này với ba má tụi bây!”. Cả bọn tiu nghỉu. Ông Sáu Lục này lạ thiệt, suốt ngày ngồi trong tiệm làm đồ điện, vậy mà tụi nhỏ làm gì, chơi gì, ông cũng rành rẽ hết ráo.
Tháng rồi, má tui bịnh nằm một chỗ. Sắp tới kỳ đóng tiền may đồng phục, tui không biết kiếm đâu cho ra 120 ngàn. Xót má, tui không nỡ xin. Đi chợ mua rau mà mặt mũi tui quạu đeo. Bất thần, tui vấp phải ai đó đứng cản ngay trước mặt. Ngước lên, là ông Sáu Lục. “Sao? Có muốn ra tiệm của tao làm không?”. Ra tiệm làm nghĩa là có tiền. Có tiền nghĩa là bớt cho má một khoản lo. Tui gật đầu liền tức khắc.
Buổi sáng, tui ra tiệm điện, học quấn dây mô-tơ. Phải kỹ lưỡng và tỉ mỉ lắm. Mấy bữa đầu tui làm lụp chụp, nhưng rồi ông Sáu chỉ bảo tới nơi, nên dần dà tui quấn dây nghiêm ngắn lắm. Ba tuần học việc và làm việc, tui được trả 200 ngàn, dư sức đóng tiền đồng phục và mua tập vở sửa soạn trước năm học mới.
Tui vẫn được làm thêm ngoài tiệm điện của ông Sáu Lục, tự kiếm tiền trang trải việc học phụ cho má, Thỉnh thoảng, tui chạy xuống cái kho gian nhà sau tiệm, thấy rất nhiều đồ đạc cũ kỹ ngày xưa vẫn còn nguyên. Ông Sáu Lục không hề bán chúng. Nghĩ hoài, tui mới hiểu, ông Sáu Lục không phải là người cho cầm đồ mượn tiền. Ông chỉ giúp những người nghèo hơn lúc khó khăn mà thôi. Lấy tiền dễ dàng quá, người ta không biết quý, nên ông mới nhận cầm những thứ không thật cần thiết. Hồi đó, ông không chịu nhận cái nồi cơm điện của má con tui là vậy…
Có nhiều việc, phải lớn một chút tui mới hiểu hết thâm ý sâu xa. Hiểu rồi bỗng thấy thật thương, thật xúc động.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
"Nhân vật là phương tiện để phản ánh đời sống, khái quát hiện thực". Qủa thật là vậy, nhân vật ông Sáu Lục trong tác phẩm "Ngân hàng của ông Sáu Lục" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh cũng là minh chứng cho nhận xét trên. Ông Sáu Lục trong câu truyện là nhân vật được Nguyễn Nhật Ánh xây dựng đầy độc đáo và đầy tình cảm. Ông Sáu là chủ của một tiệm đồ điện nhưng đối với mọi người trong xóm, ông Sáu Lục được xem như "ngân hàng" cho mượn tiền nổi danh trong xóm. Tuy nhiên, cái lạ là ở cách ông Sáu cho vay: ông muốn người vay phải để lại nhà ông một thứ gì đó rồi mới được lấy tiền về. Tiếp sau đó là lời kể của nhân vật "tui" trong một lần nhà túng bấn, phải sang nhà ông Sáu "đặt cọc" mượn tiền. Nhưng ông Sáu lại không đồng ý. Tới đây, có lẽ người đọc sẽ cảm thấy ông Sáu là một người tính toán, khắt khe. Tuy nhiên, sự việc lại không phải vậy. Những chi tiết tiếp theo đã cho người đọc thấy được ông Sáu là người đáng quý, nhân hậu, tế nhị và hơn hết, ông luôn quan tâm tới người khác. Ông Sáu luôn nghĩ cho mọi người trong xóm. Ông không cho mọi người "đặt cọc" những thứ cần thiết cho cuộc sống mà ông chỉ lấy những thứ không cần thiết. Cách ông chọn đồ để "cầm" cũng đầy giá trị nhân văn. Không chỉ vậy, ông Sáu Lục còn rất tốt bụng và đầy trách nhiệm. Ông không cho bọn trẻ cầm đồ vì biết chúng sẽ nướng số tiền ấy vào các trò chơi điện tử. Sự nghiêm khắc ấy của ông là để giúp bọn trẻ không bị xa ngã và chuyên tâm học hành hơn. Khi nhân vật "tui" gặp khó khăn, ông Sáu cũng dang tay giúp đỡ bằng cách cho em đến tiệm của ông làm và dạy em cách lao động để tự lập. Chi tiết và gian đồ cũ sau tiệm của ông cũng mang nhiều ý nghĩa. Nó cho thấy ông không phải là người kinh doanh cầm đồ thực sự. Ông giữ lại những món đồ như một sự chờ đợi, như niềm tin rằng rồi ai cũng sẽ vượt qua khó khăn để quay lại chuộc đồ $–$ chuộc lại cả một phần ký ức và tình cảm. Qua đây, người đọc thấy được rằng, ông Sáu Lục là một nhân vật biểu tượng của lòng tốt, của sự âm thầm giúp đỡ người khác mà không phô trương. Đó là mẫu người "giàu lòng nhân ái", sống nghĩa tình, cương nghị nhưng sâu thẳm lại vô cùng ấm áp. Từ đó, Nguyễn Nhật Ánh cũng muốn gửi tới người đọc thông điệp sâu sắc về lòng yêu thương và cách giúp đỡ người khác.
@LP
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Nhân vật ông Sáu Lục trong tác phẩm Ngân hàng ông Sáu Lục của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh là một hình mẫu đặc biệt, gắn liền với công việc cho vay tiền trong xóm. Tuy nhiên, ông không chỉ là người cho vay đơn thuần mà còn là một người thầy, người hướng dẫn những bài học sâu sắc về cuộc sống, trách nhiệm và lòng nhân ái. Phân tích nhân vật này giúp ta thấy rõ sự tinh tế, lòng bao dung và những nguyên tắc mà ông Sáu Lục xây dựng để giúp đỡ những người xung quanh. Ông Sáu Lục được biết đến không chỉ vì nghề cho vay tiền mà còn vì phương thức cho vay rất đặc biệt. Ông yêu cầu người vay phải để lại một món đồ giá trị làm đảm bảo. Tuy những món đồ này có thể không phải là thứ quan trọng đối với người vay, nhưng việc để lại đồ vật như một điều kiện vay tiền chính là cách để ông giúp họ suy nghĩ và quý trọng những thứ mình có. Mặc dù có thể cho vay tiền dễ dàng, ông lại chọn cách này để người vay không dễ dàng tiêu xài hoang phí. Điều này phản ánh sự tinh tế và trách nhiệm của ông trong việc giúp đỡ những người gặp khó khăn. Dù là người cho vay, nhưng ông Sáu Lục không bao giờ cằn nhằn hay ép buộc người khác. Ông luôn thể hiện sự thấu hiểu và tinh tế khi đối diện với hoàn cảnh của từng người. Khi nhân vật chính gặp khó khăn, không có tiền đóng đồng phục, ông Sáu Lục đã chủ động giúp đỡ bằng cách đề nghị nhân vật chính đi làm ở tiệm điện của ông. Đây không chỉ là một lời đề nghị đơn giản mà còn là một sự quan tâm chân thành. Ông muốn giúp đỡ nhưng cũng không muốn tạo điều kiện cho sự phụ thuộc, vì vậy ông dạy nhân vật chính cách tự lập và kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình. Một điểm đặc biệt trong tính cách của ông Sáu Lục là sự khắt khe trong việc cho vay, không phải vì ông keo kiệt mà vì ông muốn những người xung quanh phải có trách nhiệm. Ông rất lo ngại khi thấy những đứa trẻ trong xóm chơi điện tử, tiêu xài hoang phí. Ông không cho vay tiền học phí vì sợ rằng chúng sẽ không biết quý trọng và dùng tiền vào việc không cần thiết. Ông muốn dạy cho chúng những bài học về sự tự lập, biết tiết kiệm và sử dụng tiền bạc một cách có trách nhiệm. Ông Sáu Lục không chỉ là người cho vay, mà còn là người có tấm lòng bao dung và sự quan tâm chân thành đối với những người nghèo khó trong xóm. Khi má của nhân vật chính bị bệnh, ông chủ động tìm cách giúp đỡ, không phải bằng tiền bạc mà bằng cách tạo cơ hội cho nhân vật chính có thể làm việc, kiếm tiền trang trải cuộc sống. Những hành động này không chỉ thể hiện lòng nhân ái của ông, mà còn phản ánh một phương châm sống: giúp đỡ người khác một cách thiết thực và hiệu quả. Qua những trải nghiệm của nhân vật chính, ông Sáu Lục đã gián tiếp truyền tải những bài học sâu sắc về cuộc sống. Ông không chỉ dạy con cái trong xóm cách sử dụng tiền bạc một cách khôn ngoan, mà còn dạy chúng về sự tự lập, cách quý trọng những gì mình có, và tầm quan trọng của lao động chân chính. Những đồ vật cũ trong kho nhà ông Sáu Lục là những "kho báu" mà ông giữ lại không phải vì không cần mà vì muốn nhắc nhở mọi người rằng những thứ mình có hôm nay đều rất quý giá, không nên coi thường. Cuối cùng, qua những hành động và suy nghĩ của mình, ông Sáu Lục thể hiện một sự hiểu thấu sâu sắc về cuộc sống của những người nghèo khổ. Ông không chỉ là người cho vay tiền, mà còn là người bạn, người thầy, luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ khi mọi người gặp khó khăn. Nhân vật này là biểu tượng của tình thương, sự chia sẻ và những giá trị nhân văn trong cuộc sống. Nhân vật ông Sáu Lục trong tác phẩm Ngân hàng ông Sáu Lục của Nguyễn Nhật Ánh là một hình mẫu của sự tinh tế, lòng nhân ái và trách nhiệm. Qua những hành động và suy nghĩ của mình, ông không chỉ giúp đỡ những người nghèo khó trong xóm mà còn truyền đạt những bài học cuộc sống vô giá về sự tự lập, trách nhiệm và tình người. Ông Sáu Lục là nhân vật đáng được trân trọng, là người thầy, người bạn luôn bên cạnh những người cần giúp đỡ, đồng thời là một tấm gương sáng về đạo đức và sự bao dung trong xã hội.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin