

Trong khu rừng nọ có chú chim sẻ đang tập bay nhưng rất thiếu sự kiên nhẫn. Sẻ Mẹ và Sẻ Anh phải động viên và khích lệ nhiều. Cuối cùng Sẻ Em cũng đã bay được. Khi đôi cánh chao liệng trên bầu trời cậu đã thật hạnh phúc.
Em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện trên
Gợi ý:
* Yêu cầu nội dung:
+ Sự thiếu kiên nhẫn của Sẻ Em, mỗi lần tập bay bỏ cuộc giữa
chừng, thậm chí có những hôm mẹ gọi cũng không dậy nằm lười
trong tổ…
+ Có một lần đang tập bay thì bị rơi -> đau-> Sẻ Em càng sợ và
càng lười tập hơn.
+ Sự động viên, khích lệ ân cần của Sẻ Mẹ và Sẻ Anh ( mẹ khích lệ
bằng những hạt kê béo ngậy, anh kể cho nghe về những cảnh đẹp đã
từng bay qua…)
+ Sẻ Em nghe lời mẹ và anh, kiên trì tập bay-> Cất cánh trên bầu
trời cao rộng, cả khu rừng vui vẻ chúc mừng Sẻ Em.
+ Cảm xúc của Sẻ Em khi được chao liệng trên bầu trời cao rộng.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong khu rừng nọ có chú chim sẻ đang tập bay nhưng rất thiếu sự kiên nhẫn. Sẻ Mẹ và Sẻ Anh phải động viên và khích lệ nhiều. Cuối cùng Sẻ Em cũng đã bay được. Khi đôi cánh chao liệng trên bầu trời cậu đã thật hạnh phúc.
Một hôm, khi mẹ và anh đi bay về, Sẻ Em quyết định thử một lần. Cậu vỗ cánh thật mạnh, nhưng chỉ bay được một đoạn ngắn rồi rơi xuống đất. Cảm giác đau đớn khiến Sẻ Em sợ hãi. “Con không thể làm được! Con sẽ bị ngã nữa thôi!” – cậu khóc thút thít. Từ đó, Sẻ Em càng sợ bay và lười biếng hơn.
Sẻ Mẹ và Sẻ Anh thấy vậy, không hề trách móc mà lại động viên, khích lệ cậu. Mẹ nhẹ nhàng bảo: “Đừng lo, mỗi lần con ngã, con sẽ học được cách đứng lên và bay cao hơn. Con chỉ cần kiên trì là được.” Sẻ Anh cũng cười và kể về những chuyến bay tuyệt vời của mình: “Anh đã bay qua những cánh đồng hoa rực rỡ, bay qua những dòng suối trong vắt, nhìn thấy cả những ngọn núi cao vút. Bay trên bầu trời tự do thật sự rất tuyệt vời, em sẽ không muốn bỏ lỡ đâu.”
Nghe mẹ và anh nói, Sẻ Em cảm thấy tự tin hơn một chút. Cậu quyết định thử lại lần nữa. Mặc dù còn sợ hãi, nhưng Sẻ Em vẫn vỗ cánh, lần này cậu bay được cao hơn trước. Cảm giác gió mát thổi qua, đôi cánh vững vàng khiến cậu cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Cứ thế, Sẻ Em tập bay ngày qua ngày, đôi cánh của cậu dần dần mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng, một buổi sáng nắng đẹp, Sẻ Em đã có thể bay thật cao, chao liệng giữa bầu trời rộng lớn. Cảm giác tự do và phấn khích khiến cậu không thể diễn tả thành lời. Cậu nhìn xuống khu rừng xanh mướt, nhìn thấy tổ chim, nhìn thấy mẹ và anh đang bay cùng mình. Cả khu rừng như vui mừng chúc mừng Sẻ Em vì cuối cùng cậu cũng đã bay được.
Sẻ Em hạnh phúc bay vòng quanh, cảm thấy mình không còn sợ hãi nữa. Những lo lắng và sợ hãi ngày xưa đã biến mất. Cậu đã học được rằng chỉ có kiên trì và không bỏ cuộc, cậu mới có thể đạt được những điều tuyệt vời. Khi quay về tổ, Sẻ Em nhìn mẹ và anh với ánh mắt rạng ngời: “Con đã bay được rồi! Cảm ơn mẹ và anh đã giúp con.” Sẻ Mẹ và Sẻ Anh cười, ôm cậu vào lòng, hạnh phúc vì cậu đã vượt qua nỗi sợ và đạt được ước mơ của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin