

Trong kỳ nghỉ hè vừa rồi, gia đình của tôi đã tổ chức một chuyến đi đến Vũng Tàu kéo dài suốt một tuần. Tôi đã đặc biệt phấn khích vì đã từ lâu ước mơ được đắm chìm trong bãi biển xanh biếc ấy.
Một buổi sáng sớm khoảng mấy giờ, gia đình tôi chuẩn bị sẵn và bắt đầu hành trình đến Vũng Tàu. Trời đã bắt đầu hé mặt trời khi chúng tôi còn trên đường. Đến gần trưa, chúng tôi đã đến nơi. Tôi bước xuống xe và không thể rời mắt khỏi bãi biển. Ánh nắng chiếu xuống mặt biển, làm cho nước biển lấp lánh một cách rực rỡ. Mặt biển trong suốt cho tôi nhìn thấy cát trắng mịn và đều đặn. Tôi chỉ kịp nhìn một lúc thì phải giúp ba mẹ mang hành lý vào phòng trọ.
Phòng trọ của chúng tôi cũng rất tiện nghi. Nhưng điều làm tôi thích nhất là phòng có một cửa sổ, qua cửa sổ đó, tôi có thể ngắm nhìn bãi biển. Sau khi thức dậy và làm mới bản thân, tôi thay áo và chạy ra biển. Biển ở thời điểm đó có một màu xanh đậm. Ánh nắng trải dài trên bãi cát trắng. Đôi khi, những cơn gió nhẹ thổi qua, làm động đậy những cây dừa xanh mơn mởn.
Tôi bước chân lên bãi cát mịn màng và nóng, rồi từ từ lao mình vào biển. Nước biển mát làm tôi cảm thấy sảng khoái và tự do. Lúc này, trên bờ biển còn ít người, vì họ đang vội vã quay về để kịp lên chuyến xe. Các dã tràng nhanh chóng chạy về tổ. Ánh nắng đã bắt đầu lặn, và tôi phải bước vào phòng trọ với nỗi tiếc nuối.
Buổi tối, tôi đứng ở cửa sổ và nhìn ra bãi biển. Lúc này, bãi biển chỉ là một biển đen tối, nhưng tôi có thể thấy sóng biển trắng xóa vỗ vào bãi cát. Tôi có thể nghe tiếng sóng rì rào như một bản tình ca êm dịu, đưa tôi vào giấc ngủ.
Buổi sáng hôm sau, tôi thức dậy, đánh răng, súc miệng, và chuẩn bị bữa sáng. Sau đó, tôi dẫn bé Lan ra biển. Ánh nắng ban mai chiếu sáng trên mặt biển. Lúc này, màu sắc của nước biển là đẹp nhất. Một tông màu xanh ngọc bích rực rỡ như cầu vồng. Một con sóng nhỏ ập vào bãi biển, làm cho nước biển mát lành và làm tôi cảm thấy vui vẻ. Dần dần, nắng ấm làm cho nước biển trở nên ấm hơn. Biển cũng đông đúc hơn với những người tắm biển. Nếu bạn nhìn từ trên cao xuống, bạn sẽ thấy một bức tranh sống động và đầy màu sắc.
Cuối cùng, một tuần nhanh chóng trôi qua. Tôi phải sắp xếp lại đồ đạc và quần áo để sẵn sàng trở về nhà. Lòng buồn tràn trề nhưng tôi hiểu rằng không thể ở lại mãi. Trước khi lên xe, tôi quay đầu lại nhìn lại cảnh biển. Mọi thứ dường như muốn níu kéo tôi lại. Tôi thốt lên, "Hãy chờ tôi, biển thân yêu! Sẽ có một ngày tôi trở lại đây."
sửa lại giúp e vs ạ( sửa kĩ phần mở bài vs thân bài ạ)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Sửa mở bài:
Thay vì câu mở bài của bn, bn có thể sửa thành câu sau:
"Mùi vị mằn mặn của biển, tiếng sóng vỗ rì rào, cát trắng mịn màng... Tất cả những điều đó đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của tôi, đặc biệt là chuyến đi biển Vũng Tàu vừa rồi."
"Mỗi lần nghĩ về biển, trong tôi lại trỗi dậy một cảm giác bình yên khó tả. Và chuyến đi Vũng Tàu vừa rồi đã giúp tôi hiểu rõ hơn về điều đó."
Sửa thân bài:
bn có thể bổ sung những ý sau :
-Chi tiết hóa cảm xúc: Bạn có thể miêu tả cụ thể hơn những cảm xúc của mình khi lần đầu tiên nhìn thấy biển.
-Tạo hình ảnh sinh động: Sử dụng các từ ngữ gợi hình
-Sắp xếp các sự kiện theo trình tự thời gian: Bạn có thể kể lại câu chuyện chuyến đi theo trình tự thời gian, từ khi bắt đầu hành trình đến lúc chia tay biển.
-Thêm các chi tiết nhỏ: Mô tả những hoạt động bạn đã làm trong chuyến đi, những món ăn ngon bạn đã thưởng thức, những người bạn đã gặp,
+ Điều này sẽ giúp bài viết trở nên sinh động và chân thực hơn.
Sửa và bổ sung chi tiết:
BL
Mùi vị mằn mặn của biển, tiếng sóng vỗ rì rào, cát trắng mịn màng. Tất cả những điều đó đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của tôi, đặc biệt là chuyến đi biển Vũng Tàu vừa rồi. Khi chiếc xe dừng lại trước bãi biển, tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng ngợp và vô cùng thích thú. Bãi cát trải dài bất tận, những con sóng trắng xóa vỗ bờ liên tục, và bầu trời xanh trong vời vợi. Tôi không thể tin được mình đang đứng trước một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp đến vậy.
Một buổi trưa mát mẻ khoảng mười giờ, gia đình tôi chuẩn bị sẵn và bắt đầu hành trình đến Vũng Tàu. Sau khi ổn định chỗ ở, tôi không thể chờ đợi thêm nữa mà lao thẳng ra biển. Cảm giác được đắm mình trong làn nước mát lạnh, nghe tiếng sóng vỗ rì rào thật sự rất tuyệt vời. Ánh nắng vàng óng nhuộm vàng cả một vùng biển, tạo nên một khung cảnh lung linh, huyền ảo. Mặt biển trong suốt cho tôi nhìn thấy cát trắng mịn và đều đặn. Tôi chỉ kịp nhìn một lúc thì phải giúp ba mẹ mang hành lý vào phòng trọ.
Phòng trọ của chúng tôi cũng rất tiện nghi, nhưng điều làm tôi thích nhất là phòng có một cửa sổ, qua cửa sổ đó, tôi có thể ngắm nhìn qua bãi biển. Sau khi thức dậy và làm mới bản thân, tôi thay áo và chạy ra biển. Biển ở thời điểm đó có một màu xanh đậm. Ánh nắng trải dài trên bãi cát trắng. Đôi khi, những cơn gió nhẹ thổi qua, làm động đậy những cây dừa xanh mơn mởn.Tôi bước chân lên bãi cát mịn màng và nóng, rồi từ từ lao mình vào biển. Nước biển mát làm tôi cảm thấy sảng khoái và tự do. Lúc này, trên bờ biển còn ít người, vì họ đang vội vã quay về để kịp lên chuyến xe. Các dã tràng nhanh chóng chạy về tổ. Ánh nắng đã bắt đầu lặn, và tôi phải bước vào phòng trọ với nỗi tiếc nuối.
Buổi tối, tôi đứng ở cửa sổ và nhìn ra bãi biển. Lúc này, bãi biển chỉ là một biển đen tối, nhưng tôi có thể thấy sóng biển trắng xóa vỗ vào bãi cát. Tôi có thể nghe tiếng sóng rì rào như một bản tình ca êm dịu, đưa tôi vào giấc ngủ. Buổi sáng hôm sau, tôi thức dậy, đánh răng, súc miệng, và chuẩn bị bữa sáng. Sau đó, tôi dẫn bé Lan ra biển. Ánh nắng ban mai chiếu sáng trên mặt biển. Lúc này, màu sắc của nước biển là đẹp nhất. Một tông màu xanh ngọc bích rực rỡ như cầu vồng. Một con sóng nhỏ ập vào bãi biển, làm cho nước biển mát lành và làm tôi cảm thấy vui vẻ. Dần dần, nắng ấm làm cho nước biển trở nên ấm hơn. Biển cũng đông đúc hơn với những người tắm biển. Nếu bạn nhìn từ trên cao xuống, bạn sẽ thấy một bức tranh sống động và đầy màu sắc.
Cuối cùng, một tuần nhanh chóng trôi qua. Tôi phải sắp xếp lại đồ đạc và quần áo để sẵn sàng trở về nhà. Lòng buồn tràn trề nhưng tôi hiểu rằng không thể ở lại mãi. Trước khi lên xe, tôi quay đầu lại nhìn lại cảnh biển. Mọi thứ dường như muốn níu kéo tôi lại. Tôi thốt lên, "Hãy chờ tôi, biển thân yêu! Sẽ có một ngày tôi trở lại đây."
@maiphamhongngoc
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin