

Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích nội dung và nghệ thuật hai khổ thơ cuối của bài thơ gọi cho mẹ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm
Hai khổ thơ cuối trong bài "Gọi cho mẹ tuần một lần cũng được" của Hồng Thanh Quang thể hiện nỗi nhớ nhung và sự lo lắng của người con đối với mẹ, đồng thời cũng là sự day dứt về khoảng cách không thể vượt qua. Câu thơ "Mai, tự sớm, lỡ đâu con muốn gọi" như một lời nhắc nhở, một khát khao muốn gọi điện cho mẹ, nhưng lại lo sợ rằng không thể làm được điều đó. "Lỡ đâu" ở đây không chỉ là sự lo âu về thời gian, mà còn là nỗi sợ mất mát, không còn cơ hội để trao gửi tình cảm. Câu tiếp theo "Tuyết ngập trời... Mãi chả thấy ai thưa..." vẽ nên một không gian lạnh lẽo, vắng lặng, như là biểu tượng cho sự cô đơn, tĩnh lặng khi không có mẹ ở bên. Hình ảnh tuyết rơi tạo cảm giác buốt giá, khắc khoải, phản ánh cảm giác trống vắng trong tâm hồn người con. Nghệ thuật sử dụng hình ảnh thiên nhiên như tuyết, thời gian, cùng với lối viết tinh tế, gián tiếp khắc họa nỗi lòng, sự khắc khoải và tình yêu thương mãnh liệt của người con dành cho mẹ, dù khoảng cách có xa xôi đến đâu.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
"Về thăm nhé, mẹ không cần quà cáp,
Mọi thứ đủ dùng... Mẫu tử tình sâu...
Mẹ còn sống, thì con còn được bé,
Thấy điều này, phải tới những ngày sau...
Gọi cho mẹ, khi thu còn chưa hết,
Những ngày của đời, con ạ, rất mau qua...
Mai, tự sớm, lỡ đâu con muốn gọi,
Tuyết ngập trời... Mãi chả thấy ai thưa..."
Gọi cho mẹ
Bài làm:
Hai khổ thơ cuối của bài thơ “Gọi cho mẹ” khắc họa một cách tinh tế sự mâu thuẫn giữa sự ấm áp, tình mẫu tử thiêng liêng và nỗi buồn trôi qua những ngày tháng không trở lại. Ở khổ thứ ba, hình ảnh mẹ pha trà, nướng bánh gợi nhớ đến những kỷ niệm tuổi thơ, khi những món ăn giản dị lại mang đậm hương vị yêu thương. Qua đó, tác giả cho thấy mẹ không mong đợi những món quà vật chất, mà chỉ khao khát được con về thăm để cảm nhận tình cảm chân thành, “mẫu tử tình sâu”. Tuy nhiên, niềm mong đợi ấy lại xen lẫn chút tủi nhục, khi mẹ cảm thấy mình đã bị quên lãng giữa bộn bề của cuộc sống hiện đại. Khổ thơ thứ tư chuyển hướng bộc lộ sự trôi nhanh của thời gian, khi những ngày còn lại của đời người chẳng bao giờ chờ đợi ai. Lời nhắc “Gọi cho mẹ, khi thu còn chưa hết” như một lời cảnh tỉnh nhẹ nhàng nhưng đầy xúc động, rằng nếu không hành động ngay bây giờ, mai sau có thể sẽ chẳng còn dịp để nghe tiếng mẹ thưa. Hình ảnh “Tuyết ngập trời... Mãi chả thấy ai thưa” không chỉ gợi lên cảnh vật lạnh lẽo, cô đơn mà còn tượng trưng cho sự mất mát không thể lấy lại được của tình thân. Nhờ cách sử dụng ngôn từ giản dị, hình ảnh quen thuộc và nhịp điệu mượt mà của thể loại lục bát, tác giả đã thành công trong việc truyền tải thông điệp sâu sắc về giá trị của tình mẫu tử và sự quý giá của thời gian bên người thân.
Bảng tin