

viêt bài văn nghị luận 400 về ý kiến "trong cuộc sống có những nỗi buồn, nỗi hộ thẹn không hạ thấp mà còn cho thấy sự trưởng thành của con người"
Trong cuộc sống, có những cảm xúc như nỗi buồn và nỗi hổ thẹn thường được xem là tiêu cực, khiến con người cảm thấy bất an và mong muốn ẩn mình. Tuy nhiên, nếu nhìn nhận theo một góc độ sâu sắc hơn, ta sẽ nhận ra rằng những cảm xúc ấy không làm hạ thấp con người, mà ngược lại, lại là dấu hiệu cho thấy một cá nhân đang trưởng thành về tâm hồn và nhân cách.
Trước hết, nỗi buồn là một phần không thể tránh khỏi trong đời sống của mỗi người. Mỗi biến cố, mỗi mất mát dù là nhỏ bé hay to lớn đều để lại những vết thương lòng. Nhưng chính qua những vết thương ấy, con người học được cách cảm nhận sâu sắc giá trị của niềm vui, biết trân trọng hạnh phúc khi nó đến. Ví dụ, một người mất đi người thân yêu có thể trải qua giai đoạn đen tối của nỗi buồn, nhưng nếu biết đối mặt và vượt qua, họ sẽ rút ra được những bài học về sự kiên cường, về lòng bao dung và biết yêu thương nhiều hơn. Nỗi buồn trở thành nguồn động lực giúp họ vươn lên, mạnh mẽ hơn trước những sóng gió cuộc đời.
Tương tự, nỗi hổ thẹn – cảm giác e thẹn, ngượng ngùng khi nhận ra những thiếu sót của bản thân hay khi đối diện với những lỗi lầm trong quá khứ – cũng không phải là điều xấu hổ. Trái lại, nỗi hổ thẹn là biểu hiện của lòng khiêm tốn và sự tự nhận thức. Một người biết hổ thẹn thường biết lắng nghe, biết sửa sai và không khoe khoang, điều này giúp họ tạo dựng được những mối quan hệ chân thành với mọi người xung quanh. Ví dụ, khi một học sinh bị giáo viên phê bình trước lớp, thay vì cứng đầu hay phẫn nộ, cậu bé có thể cảm thấy hổ thẹn và từ đó tự rút kinh nghiệm, học cách cải thiện bản thân để không lặp lại sai lầm. Cảm giác hổ thẹn ấy, dù ban đầu có chút đau đớn, nhưng lại là khởi đầu của một quá trình tự hoàn thiện, giúp cậu bé trưởng thành và hiểu được giá trị của sự khiêm nhường.
Những nỗi buồn và nỗi hổ thẹn chính là những “bước đệm” tinh thần, giúp con người trải qua quá trình tự vấn, nhận ra giới hạn và đồng thời khẳng định giá trị cá nhân. Thay vì né tránh hay che giấu, khi ta biết đón nhận và học hỏi từ chúng, chính những cảm xúc ấy lại giúp ta hiểu được rằng hạnh phúc không chỉ đến từ của cải vật chất mà còn từ những trải nghiệm, từ những cảm xúc chân thật và những bài học quý giá của cuộc sống.
Tóm lại, nỗi buồn và nỗi hổ thẹn không làm giảm giá trị của con người, mà chính là dấu hiệu cho thấy một cá nhân đã trải qua quá trình trưởng thành tâm hồn. Đó là những cảm xúc giúp ta nhìn nhận lại chính mình, rút ra bài học để sống tốt hơn, biết yêu thương và trân trọng những giá trị tinh thần, từ đó tạo nên một cuộc sống trọn vẹn và ý nghĩa hơn.
Bảng tin