Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ bàn về thái độ cần có trước những điều không hoàn hảo của con người trong cuộc sống.
Cuộc sống vốn là một hành trình dài với muôn vàn sắc thái, có ánh sáng rực rỡ của thành công nhưng cũng không thiếu những gam màu trầm buồn của thất bại, thiếu sót hay những điều dang dở. Trong dòng chảy ấy, con người không ngừng kiếm tìm sự trọn vẹn: một vẻ ngoài hoàn mỹ, một thành tích nổi bật hay một cuộc đời không sai sót. Thế nhưng, càng trưởng thành, ta càng nhận ra rằng sự không hoàn hảo mới chính là điều làm nên bản chất thật của con người và cuộc sống. Điều quan trọng không nằm ở chỗ chúng ta có bao nhiêu khiếm khuyết mà là ở cách ta đối diện với chúng. Bàn về thái độ cần có trước những điều không hoàn hảo cũng chính là đi tìm câu trả lời cho một trong những bài học sâu sắc nhất của đời người: học cách chấp nhận, bao dung và không ngừng vươn lên từ chính những điều chưa trọn vẹn.
Con người vốn dĩ không ai hoàn hảo. Từ khi sinh ra, mỗi cá nhân đã mang trong mình những đặc điểm riêng biệt, cả điểm mạnh lẫn khiếm khuyết. Cuộc sống thì lại đầy rẫy biến động và thách thức khiến ta khó có thể kiểm soát tất cả mọi thứ. Những thất bại, sai sót, nhược điểm… là điều không thể tránh khỏi. Do đó, việc chấp nhận những điều không hoàn hảo chính là bước đầu để sống một cuộc sống lành mạnh và trưởng thành. Thay vì oán trách hay tự ti, ta cần học cách hiểu rằng sự không hoàn hảo là một phần của hành trình sống và chỉ khi ta chấp nhận nó, ta mới có thể học hỏi và tiến bộ.
Thái độ đúng đắn trước những điều không hoàn hảo là sự bao dung; bao dung với chính mình và cả với người khác. Đó là khi ta không khắt khe với những vết xước trong tâm hồn, không phủ định giá trị của bản thân chỉ vì một vài lần vấp ngã. Người biết bao dung sẽ không ngừng nỗ lực để hoàn thiện mình chứ không phải để trở nên “hoàn hảo” trong mắt người khác mà là để sống thật với chính mình và trở thành phiên bản tốt đẹp hơn mỗi ngày. Đồng thời, khi đối diện với sự thiếu sót nơi người khác, ta cũng cần có cái nhìn cảm thông bởi mỗi người đều đang chiến đấu với những "không hoàn hảo" riêng mà ta không thể thấy hết.
Một minh chứng rõ nét cho điều này là câu chuyện về thiên tài vật lý Stephen Hawking - người bị căn bệnh xơ cứng teo cơ vận động khiến phần lớn cơ thể không thể cử động từ khi còn trẻ. Thay vì buông xuôi trước một cuộc đời không hoàn hảo, ông đã chọn sống với tất cả niềm đam mê và nỗ lực, trở thành một trong những nhà khoa học có ảnh hưởng nhất thế giới. Hawking từng nói: “Tuy cơ thể tôi bị giới hạn nhưng tâm trí tôi thì tự do.” Chính sự chấp nhận, không than phiền và không ngừng vươn lên đã giúp ông vượt qua mọi giới hạn và tạo nên điều phi thường.
Tuy nhiên, chấp nhận sự không hoàn hảo không có nghĩa là an phận hoặc buông thả bản thân. Đó là thái độ sống tích cực, biết điểm dừng giữa việc phấn đấu và việc tự dằn vặt, biết lắng nghe bản thân nhưng cũng không ngừng vươn lên. Cũng cần lưu ý rằng trong xã hội hiện đại với những chuẩn mực khắt khe và mạng xã hội đầy hào nhoáng, con người càng dễ rơi vào cảm giác tự ti nếu không biết cách yêu lấy sự khác biệt và thiếu sót của mình. Bởi vậy, giáo dục về lòng tự trọng, sự chấp nhận bản thân và tinh thần lạc quan là điều vô cùng cần thiết.
Cuộc sống sẽ không bao giờ là một bản nhạc hoàn hảo không lạc điệu. Nhưng chính những nốt trầm lại tạo nên chiều sâu cảm xúc, chính những điều không hoàn hảo mới khiến mỗi con người trở nên độc nhất và đáng quý. Thay vì mải miết tìm kiếm sự toàn vẹn hãy học cách sống thật, sống tử tế và kiên cường với những điều chưa trọn vẹn trong ta. Bởi lẽ, hạnh phúc không đến từ việc trở thành một người hoàn hảo mà đến từ việc biết yêu những điều không hoàn hảo một cách trọn vẹn nhất.
Bảng tin