0
0
viết đoạn văn khoảng 200 chữ nêu cảm nghĩ của em về bài thơ"nhớ ngoại" cuat tác giả Bảo Ngọc
(LƯU Ý: phân tích nội dung và cả nghệ thuật nữa nha)_c.on
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
19
8
Bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc là một tác phẩm đầy cảm xúc, mũi nhọn tình cảm gia đình sâu sắc, đặc biệt là tình yêu thương và kính trọng dành cho người bà. Qua từng câu chữ giản dị nhưng giảm bớt tình cảm, tác giả đã khắc họa hình ảnh người bà với những sản phẩm chất yêu thương, tận tận và giàu lòng hy sinh. Người bà trong bài thơ không chỉ là thành viên trong gia đình mà còn là biểu tượng của sự ấm áp, giả che và những kỷ niệm tuổi thơ không thể phai mờ.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn từ mộc mạc, chân thành nhưng giàu hình ảnh, mang đậm màu sắc dân gian và hơi thở của cuộc sống đời thường. Những hình ảnh như mái tóc bạc, đôi bàn tay chai chứa hay giọng nói thân quen đều được miêu tả một cách tinh tế, mũi lên cảm giác cận gần, thân thương. Nhịp thơ nhẹ nhàng, đều đặn, giống như dòng chảy của ký ức, đưa ra cho người đọc
Tác phẩm không chỉ mũi nhọn đối với người bà mà còn nhắc nhở chúng ta về giá trị của gia đình và những kỷ niệm đẹp trong cuộc sống. “Nhớ ngoại” là một bài thơ giản dị nhưng đầy sức lực lay động, khiến người đọc không khỏi bồi hồi và xúc động.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
66
23
Bài thơ "Nhớ Ngoại" của Bảo Ngọc đã chạm đến trái tim người đọc bằng tình cảm sâu lắng và thiết tha dành cho người bà thân yêu. Qua những câu thơ mộc mạc và giản dị, tác giả đã tái hiện lại hình ảnh người bà với những kỷ niệm ấm áp, đầy yêu thương. Nội dung bài thơ xoay quanh những hồi ức về bà, người đã từng chăm sóc, yêu thương và dành trọn cuộc đời vì con cháu. Những hình ảnh quen thuộc như căn nhà nhỏ, những món ăn bà nấu, những lời dạy dỗ ân cần đều hiện lên rõ nét, khiến người đọc không khỏi bồi hồi xúc động.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ nổi bật với thể thơ tự do, cách gieo vần linh hoạt, tạo nên âm điệu nhẹ nhàng, tự nhiên như lời thủ thỉ tâm tình. Biện pháp tu từ được sử dụng khéo léo, đặc biệt là phép ẩn dụ và nhân hóa, làm cho hình ảnh bà trở nên sống động và gần gũi hơn bao giờ hết. Từ ngữ trong bài thơ được chọn lọc kỹ càng, vừa giản dị, mộc mạc nhưng lại giàu cảm xúc, chứa đựng những tình cảm chân thành nhất. Giọng điệu thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, như lời tâm sự từ tận đáy lòng, thể hiện nỗi nhớ và lòng biết ơn sâu sắc đối với bà.
Tóm lại, bài thơ "Nhớ Ngoại" không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế mà còn là một bài học về tình cảm gia đình, về lòng biết ơn và sự trân trọng những kỷ niệm quý báu. Bài thơ đã thành công trong việc khơi dậy những cảm xúc sâu lắng và sự đồng cảm trong lòng người đọc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc là một tác phẩm chứa đựng những cảm xúc chân thành và sâu sắc về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cảm đối với bà ngoại. Nội dung bài thơ là nỗi nhớ nhung, sự tiếc thương khi bà ngoại đã qua đời, nhưng đồng thời cũng là sự tri ân đối với những gì bà đã dành cho tác giả trong suốt cuộc đời. Bằng những lời thơ giản dị, tác giả đã vẽ nên hình ảnh người bà với những kỷ niệm đẹp đẽ: "người bà ngồi đan áo mùa đông", "tóc bạc phơ". Những chi tiết nhỏ nhặt này không chỉ gợi lên hình ảnh thân quen mà còn tạo ra một không gian ấm áp, gần gũi, nơi mà tình yêu thương và sự quan tâm luôn hiện hữu. Bài thơ cũng thể hiện rõ sự mất mát, sự thiếu vắng trong cuộc sống khi bà ngoại không còn nữa. Nỗi đau này được bộc lộ qua điệp từ “Ngoại ơi!” – một tiếng gọi đầy xót xa, vừa như khắc khoải, vừa như một lời cầu xin sự trở lại của bà. Câu thơ "Con nhớ ngoại nhiều lắm, ngoại ơi!" không chỉ thể hiện tình cảm sâu sắc mà còn chứa đựng một nỗi buồn miên man, bâng khuâng. Tác giả đã khéo léo thể hiện sự trống vắng trong tâm hồn người cháu khi mất đi người bà kính yêu. Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng những hình ảnh gần gũi, dễ hiểu nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ. Những hình ảnh như “tóc bạc phơ”, “người bà ngồi đan áo mùa đông” gợi lên một không gian ấm cúng, bình dị mà không kém phần thiêng liêng. Tác giả còn sử dụng phép điệp từ "Ngoại ơi!" để nhấn mạnh nỗi nhớ và sự thiếu thốn khi bà không còn bên cạnh. Phép đối lập giữa quá khứ tươi đẹp, ấm áp và hiện tại vắng lặng, buồn bã càng làm nổi bật nỗi đau mất mát và sự tiếc nuối không thể nói thành lời. Bài thơ không chỉ là lời nhắc nhở về sự quan trọng của gia đình mà còn là một sự trân trọng đối với những người thân yêu trong cuộc sống, đặc biệt là những người đã khuất. Cảm xúc trong bài thơ tuy buồn nhưng cũng rất chân thành và sâu sắc, khiến người đọc không khỏi bồi hồi và suy ngẫm về giá trị của tình yêu thương gia đình, về những kỷ niệm quý giá không thể nào quên. Tóm lại, "Nhớ ngoại" là một bài thơ giàu cảm xúc và nghệ thuật. Nó không chỉ phản ánh sự yêu thương, lòng biết ơn mà còn là lời nhắc nhở về tình cảm gia đình thiêng liêng. Mặc dù bài thơ sử dụng những hình ảnh giản dị, nhưng chính từ sự giản dị ấy, tác giả đã thể hiện được một tình cảm sâu sắc và chân thành, khiến người đọc cảm nhận được tình yêu và nỗi nhớ vô bờ bến dành cho bà ngoại.
Bảng tin