viết đoạn văn 200 chữ phân tích nhân vật người bà trong câu chuyện sau
Bà mở rương lấy một chiếc áo thật lạ: áo dài nhung đỏ thắm có kim tuyến long lanh như những hạt sương buổi sớm. Bà bảo cái áo này bà may từ khi bé còn ở trong bụng mẹ.
Bé ngồi chăm chú nhìn bà. Bà mỉm cười rồi cầm một vật lạ ơi là lạ. Nó bằng cổ tay bé và được làm bằng nhung đen nhánh. Bà gỡ những sợi tóc bạc xuống rồi cuộn lên đầu. Dường như bà biết bé ngạc nhiên lắm. Bà bảo:
– Cái này gọi là cái vấn tóc.
Bà ăn trầu, gương mặt hồng lên như đánh phấn. A, trông bà đẹp quá, cứ như diễn viên trên sân khấu ấy. Bé háo hức:
– Bà ơi, bao giờ cháu có quần áo đẹp như của bà ạ?
Bà cười:
– Chỉ có các bà già mới mặc thế này thôi, khi nào cháu lớn, cháu sẽ mặc quần bò, áo phông như cô Nga ở bên hàng xóm. Hay là cháu sẽ mặc váy đầm, đi giầy cao thế này này – Ngừng một lúc bà nói tiếp – bé ngoan lấy hộ bà chuỗi hạt ở trong tủ kia nhé.
Bé lon ton chạy lại kéo cánh tủ ra và cầm chuỗi hạt cho bà. Những hạt tràng nhẵn bóng va vào nhau lách cách. Bà bảo mỗi hạt tràng ấy là một điều ước. Thế thì thích thật, bà có bao nhiêu điều ước đeo trên cổ. Mà cái chuỗi hạt này hiệu nghiệm thật, mỗi lần bà ước cái gì là đều được cái ấy. Có lần bà lim dim mắt, tay cầm tràng hạt ước: “Ước gì tôi có con búp bê đội mũ nồi lệch, chân đi giày đỏ để tặng cháu tôi”. Bà mở mắt rồi nói với bé: “Cháu tới đầu giường của bà, thế nào cũng có búp bê”. Bé chạy lại đó, quả là có con búp bê mà hôm qua đi chơi bé nhìn thấy và rất thích…
– Bà ơi, chiếc vòng này có phải là của bà tiên trong câu chuyện hôm nọ bà kể cháu nghe không?
Bà gật đầu.
Bà bế bé lên, làn vải nhung áp vào má bé mát lịm. Bé mặc váy đầm xòe trắng tinh, đôi giày cùng chiếc ví nhỏ xíu màu đỏ…
Đã bao lần bà mặc áo quần như thế đưa bé đi chùa, lễ tết. Bé cứ lũn chũn nắm bàn tay nhăn nheo của bà. Thỉnh thoảng, sợ bé mỏi chân, bà lại bế bé lên, cho đến một lần bà vừa bế bé lên, vừa nói:
– Chà, cái cún của bà dạo này nặng thế, lớn tướng rồi, chẳng mấy mà thành cô gái.
Vâng, bé lớn hơn trước rồi, cái váy đầm xòe dạo trước bé mặc giờ đã ngắn, đôi giày đỏ đã chật rồi. Nhưng lạ quá, sao mà chiếc áo nhung dài đỏ thắm của bà mỗi khi bà mặc lại cứ như dài rộng hơn ra? Bé hỏi thì bà mỉm cười:
– Là để cho cháu lớn lên đấy!
Bé đến tuổi đi học, chiếc cặp nhỏ đeo sau lưng, bộ đồng phục làm bé lớn vổng lên. Hôm đi khai giảng, bà gài lên đầu bé chiếc nơ trắng.
Ở nhà cũng như ở trường mỗi khi nhớ đến chiếc vòng nhiệm màu của bà, bé lại nghĩ xem mình có thật ngoan không. “Hôm qua bé dây mực ra bàn, người ngoan không làm bẩn bàn học. Hôm kia bé vấp ngã, lại còn khóc nhè, người ngoan đi đứng cẩn thận và không khóc nhè…”
Một buổi bé đi học về, và hơi ngỡ ngàng: “Sao nhà mình lại đông người thế nhỉ? Sao bà nằm ngủ trên giường mà lại mặc áo dài, vấn tóc?”
Mẹ ào ra ôm bé vào lòng, đôi mắt mẹ đỏ hoe. Mẹ dắt bé vào gặp bà lần cuối. Bà ngủ thật ngon, đôi mắt khép lại nhẹ nhàng như là bà vẫn đang cầm chuỗi hạt, ước một điều gì đó cho bé. Chiếc áo nhung đỏ thắm, chiếc khăn vấn đen huyền…
Bé mở tủ lấy chuỗi hạt gỗ đen bóng, bé ôm tràng hạt vào lòng, những hạt gỗ va vào nhau lách cách. “Bà ơi, cháu sẽ thật ngoan để được ước. Cháu sẽ ước bà tỉnh dậy bà nhé!”
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Nhân vật người bà trong câu chuyện trên được khắc họa với vẻ đẹp của sự yêu thương, tận tụy và gắn bó sâu sắc với cháu mình. Bà là hiện thân của những giá trị truyền thống, từ cách ăn mặc, vấn tóc, đến thói quen ăn trầu và sử dụng chuỗi hạt tràng để cầu nguyện. Tình yêu thương của bà được thể hiện qua từng chi tiết, như việc bà chuẩn bị áo dài đỏ thắm từ khi cháu còn trong bụng mẹ hay việc bà luôn lắng nghe và đáp ứng những mong ước nhỏ bé của cháu. Đặc biệt, chuỗi hạt tràng mang ý nghĩa như một biểu tượng của những điều ước tốt lành mà bà luôn dành cho cháu.
Bà không chỉ là người bảo vệ, che chở mà còn là nguồn cảm hứng, giúp cháu hình thành những suy nghĩ tích cực, biết tự rèn luyện để trở nên ngoan ngoãn. Ngày bà ra đi, sự hiện diện của bà vẫn sống mãi qua ký ức và những giá trị bà để lại. Bà là biểu tượng của tình yêu gia đình, là người đã nuôi dưỡng tâm hồn cháu bằng sự dịu dàng và những bài học nhân văn sâu sắc.
xin clhn
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Làm
Bà được miêu tả với chiếc áo dài nhung đỏ thắm, khăn vấn tóc đen huyền, tạo nên hình ảnh một người phụ nữ truyền thống, quý phái.Bà yêu thương cháu vô cùng, luôn dành cho cháu những điều tốt đẹp nhất. Bà kể chuyện, làm đồ chơi, cầu nguyện cho cháu.Lời nói của bà nhẹ nhàng, ấm áp, chứa đựng nhiều tình yêu thương. Bà thường dùng những câu từ trìu mến để gọi cháu.Bà cho rằng chiếc áo dài của mình cứ lớn dần để phù hợp với cháu.Bà kể cho cháu những câu chuyện cổ tích, tạo ra một thế giới thần tiên đầy màu sắc.Những khoảnh khắc bà cháu cùng nhau đi lễ chùa là những kỷ niệm đẹp đẽ trong tuổi thơ của cháu.Bà dạy cháu về sự ngoan ngoãn, lễ phép.Dù trong những khoảnh khắc vui vẻ hay buồn bã, bà luôn là người bạn đồng hành của cháu.Chiếc áo dài nhung đỏ thắm không chỉ là một món đồ quý giá mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương vô bờ bến của bà dành cho cháu.Chuỗi hạt không chỉ là một vật trang sức mà còn là một lời hứa, một lời cầu nguyện của bà dành cho cháu.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong câu chuyện hình ảnh người bà hiện lên với vẻ đẹp của lòng yêu thương, sự tận tụy và những giá trị truyền thống sâ sắc. Bà là người gìn giữ lại những nét đẹp văn hóa qua từng cử chỉ, thói quen như ăn trầu, vấn tóc hay sử dụng chuỗi hạt tràng để cầu nguyện. Tình yêu của bà dành cho cháu được thể hiện qia từng chi tiết nhỏ nhưng đầy ý nghĩa. Từ việc bà chuẩn bị chiếc áo nhung đỏ thắm khi cháu còn trong bụng mẹ đến những lần bế cháu nắm tay cháu đi chùa hay kể cho cháu nghe những câu chuyện thấm dẫm tình thương. Những câu chuyện của bà không chỉ đứa cháu đi vào giấc ngủ ngon mà còn là những bài học quý giá về cách làm người. Mỗi lời nói mỗi hành động của bà đều thấm đẫm tình yêu thương. Bà không chỉ là bà mà còn là người thầy đầu tiên dạy cháu những giá trị nhân văn. Chuỗi hạt tràng đâu chỉ là vật mang ý nghĩa tâm lịnh mà còn là biểu tượng cho sự kỳ diệu của ước mơ của niềm tin vào những điều tốt đẹp. Bà khéo léo dạy cháu biết ngoan ngoãn biết trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Dù bà không còn nhưng tình yêu thương của bà mãi là ánh sáng dẫn đường giúp cháu khôn lớn và trưởng thành. Nhân vật người bà trong câu chuyện không chỉ là đại diện cho tình yêu thương mà còn là biểu tượng cho sự hi sinh lòng bao dung và những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. Qua đó, mỗi người chúng ta càng thêm yêu quý trân trọng và cảm phục sự vĩ đại của những người bà người mẹ. Họ xứng đáng được tôn vinh và yêu thương nhiều hơn!
Bảng tin