

nếu viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một câu chuyện thì đóng giả làm một nhân vật thì được không anh em phải đúng nhé
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`->` Chắc chắn rồi! Viết đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc về một câu chuyện bằng cách đóng giả làm một nhân vật là hoàn toàn được. Thậm chí, cách viết này còn giúp người đọc dễ dàng đồng cảm và hiểu rõ hơn về câu chuyện, cũng như về tâm tư, tình cảm của các nhân vật. Việc nhập vai sẽ giúp bạn truyền tải cảm xúc chân thật hơn, sống động hơn
`@@@@@@`
`***` Đoạn văn mẫu:
Mưa rơi tí tách trên mái tôn, hòa cùng tiếng gió rít ngoài cửa sổ, một bản nhạc buồn não ruột vang lên không dứt. Tôi ngồi đây, trong căn phòng nhỏ bé này, bốn bức tường như đang siết chặt lấy tôi, nhớ lại từng chi tiết của ngày hôm đó, ngày anh ấy ra đi. Cái ngày mà trời cũng mưa như thế này, những hạt mưa lạnh lẽo như những giọt nước mắt của chính tôi. Lúc đó, tôi còn ngỡ là giận dỗi vu vơ, chỉ cần một lời xin lỗi, một cái ôm thật chặt, mọi chuyện sẽ lại êm đẹp như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tôi ngây thơ tin rằng tình yêu của chúng ta đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi giông bão. Nhưng không, anh ấy đã đi thật rồi, để lại tôi với nỗi đau đớn xé lòng, một vết thương sâu hoắm mà có lẽ cả đời này tôi cũng không thể nào lành lại. Giờ đây, chỉ còn lại sự trống vắng, một khoảng không vô tận mà không gì có thể lấp đầy. Căn phòng này, từng góc nhỏ, từng vật dụng đều in dấu kỷ niệm của chúng ta. Chiếc ghế sofa cũ kỹ nơi chúng ta thường xem phim, chiếc bàn nhỏ nơi chúng ta cùng nhau thưởng thức những tách cà phê ấm áp, và cả chiếc giường nơi tình yêu của chúng ta thăng hoa. Những kỷ niệm xưa ùa về, từng mảnh ghép nhỏ bé của một tình yêu tưởng chừng như bất diệt, nay lại trở thành những mảnh vỡ sắc nhọn cứa vào trái tim tôi. Tôi ôm chặt lấy tấm ảnh cũ, tấm ảnh chụp chúng ta trong ngày kỷ niệm, nụ cười tươi tắn rạng rỡ, giờ đây chỉ còn là quá khứ. Nước mắt lăn dài trên má, hòa cùng những hạt mưa bên ngoài cửa sổ, tạo thành một dòng sông bi thương. Giá như… giá như thời gian có thể quay trở lại, tôi sẽ làm mọi thứ khác đi, sẽ trân trọng từng khoảnh khắc bên anh ấy hơn, sẽ không để những lời nói cay nghiệt làm tổn thương anh ấy. Nhưng tiếc thay, quá khứ chỉ là quá khứ, và tôi chỉ còn biết sống với hiện tại, với nỗi đau này, với sự trống vắng này, cho đến khi nào vết thương lòng được hàn gắn, cho đến khi nào tôi có thể mỉm cười thật tươi một lần nữa, dù biết rằng điều đó có lẽ sẽ rất khó.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin