

Câu 1 (2,0 điểm). Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ:
Chiến tranh qua rồi và mãi mãi con tin
Con không chết, con chỉ không lớn nữa
Và con sống suốt đời mười tám tuổi
Như buổi chiều chào mẹ con đi…..
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm
Đoạn thơ khắc họa nỗi đau và sự mất mát do chiến tranh mang lại. Câu "Chiến tranh qua rồi và mãi mãi con tin" như một lời khẳng định chiến tranh đã kết thúc, nhưng những vết thương tâm hồn vẫn mãi tồn tại. "Con không chết, con chỉ không lớn nữa" diễn tả sự tổn thương sâu sắc khi tuổi thơ của những đứa trẻ bị gián đoạn, không có cơ hội trưởng thành, như thể chúng phải sống mãi trong một khoảnh khắc đau buồn. Câu thơ "Và con sống suốt đời mười tám tuổi" phản ánh sự tê tái, khi tuổi trẻ bị cướp đi, để lại một tâm hồn không thể vươn lên, mãi mãi giữ lại hình ảnh của một thời chiến tranh tàn khốc. Cuối cùng, "Như buổi chiều chào mẹ con đi" là lời chia ly xúc động, là hình ảnh của sự ra đi đầy tiếc nuối, đau đớn. Đoạn thơ là lời nhắc nhở về những hậu quả lâu dài của chiến tranh đối với thế hệ trẻ, là lời kêu gọi chúng ta trân trọng hòa bình và những giá trị của cuộc sống.
`YouAreNumber1`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Thư gửi mẹ" của Nguyễn Quang Thiều là một tác phẩm đầy xúc cảm, thể hiện tình yêu thương, kính trọng và lòng biết ơn của người đối với mẹ. Qua hình thức một bức thư, tác giả đã khéo léo bày tỏ nỗi niềm sâu kín, những suy tư về sự hy sinh của mẹ trong cuộc đời. Từ những dòng thư, người đọc có thể cảm nhận được sự đau đớn của người khi nhớ về những khó khăn, vất vả mà mẹ đã trải qua. Hình ảnh mẹ hiện lên giản dị nhưng vô cùng cao quý, như một biểu tượng của sức mạnh tinh thần và tình yêu vô điều kiện. Những câu chữ trong bài thơ vừa gần gũi, chân thành lại vừa thoải mái niềm tin, làm ta không khỏi xúc động. Đặc biệt, khi tác miêu tả những nỗi đau cay đắng trong cuộc đời mẹ, ta cảm nhận được một nỗi đau khổ, ngày dứt không lời. Bài thơ không chỉ là lời tri ân mà còn là lời nhắc nhở về lòng vườn, về sự quan tâm và yêu thương dành cho những người sinh thành, nuôi dưỡng ta.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đoạn thơ “Chiến tranh qua rồi và mãi mãi con tin / Con không chết, con chỉ không lớn nữa / Và con sống suốt đời mười tám tuổi / Như buổi chiều chào mẹ con đi…” là một biểu tượng sâu sắc cho nỗi đau và sự mất mát của những người lính sau chiến tranh. Tác giả miêu tả hiện thực khốc liệt để rồi phản ánh những vết thương tâm hồn dai dẳng, không thể hàn gắn. Câu thơ “Chiến tranh qua rồi và mãi mãi con tin” dường như là sự khẳng định rằng, dù chiến tranh đã kết thúc, nhưng những vết thương tinh thần vẫn không thể nào lành lại. Con – một người lính đã vĩnh viễn bị mắc kẹt trong quá khứ đau thương, không thể tiếp tục trưởng thành, không thể vươn lên trong cuộc sống. Câu thơ “Con không chết, con chỉ không lớn nữa” diễn tả một cách thấm thía sự hy sinh của những người lính: họ không chết trong chiến tranh, nhưng tuổi trẻ, những ước mơ và hoài bão của họ đã bị chôn vùi. Họ sống, nhưng mãi mãi là những thanh niên mười tám tuổi, mãi mãi chỉ có những kỷ niệm đau buồn và những ký ức chiến tranh không thể xóa nhòa. Câu thơ cuối “Và con sống suốt đời mười tám tuổi / Như buổi chiều chào mẹ con đi…” là một hình ảnh đầy ám ảnh, thể hiện nỗi tiếc nuối và sự bất lực của người lính khi họ không thể tiếp tục sống một cuộc đời trọn vẹn như bao người khác. Buổi chiều chia tay mẹ để ra đi chiến đấu trở thành dấu mốc trong cuộc đời của họ, và dù thời gian có trôi qua, ký ức ấy vẫn mãi ám ảnh, không thể quên. Thông qua đoạn thơ, tác giả muốn khắc họa nỗi đau của những người lính trở về từ chiến tranh. Họ có thể sống, nhưng họ sống trong sự giằng xé, sống mà không thể trưởng thành, không thể vượt qua những vết thương chiến tranh. Đoạn thơ không chỉ ca ngợi sự hy sinh cao cả của những người lính mà còn nhắc nhở về hậu quả của chiến tranh đối với tâm hồn và cuộc sống của con người. Những vết thương ấy không chỉ là những vết sẹo thể xác mà là những vết thương tinh thần sâu sắc, khó mà chữa lành. Thông qua hình ảnh người lính sống suốt đời mười tám tuổi, tác giả cũng muốn nhấn mạnh một thông điệp mạnh mẽ: chiến tranh đã lấy đi không chỉ sự sống mà còn là tuổi trẻ, là những khoảnh khắc tươi đẹp nhất của đời người.
Bảng tin