

Đọc đoạn thơ sau:
Khi chiếc lá xa cành
Lá không còn màu xanh
Mà sao em xa anh
Đời vẫn xanh rời rợi?
Có gì đâu em ơi
Tình yêu là sự sống
Anh đi xa bao núi
Tình em như khe suối
Lưu luyến và nhớ thương
Chảy theo anh khắp đường
Anh đi xa càng xa
Tình em như cỏ hoa
Âu yếm và thiết tha
Theo anh dài nương rẫy
Anh đi biệt tháng ngày
Tình em như sông dài...
(Gửi em dưới quê làng, Hồ Ngọc Sơn)
Viết đoạn văn nghị luận phân tích hình tượng nhân vật em trong bài thơ trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong bài thơ "Gửi em dưới quê làng" của Hồ Ngọc Sơn, hình tượng nhân vật "em" được khắc họa qua những hình ảnh gần gũi với thiên nhiên, thể hiện sự dịu dàng, tận tụy và tha thiết trong tình yêu. "Em" không chỉ là một cô gái, mà là biểu tượng của tình yêu sâu sắc, thủy chung. Khi tác giả viết "Tình em như khe suối", "em" được so sánh với một dòng suối nhỏ, nhẹ nhàng, êm đềm nhưng cũng có sự kiên cường, bền bỉ. Tình yêu của "em" được miêu tả là không bao giờ cạn kiệt, luôn chảy theo bước chân người yêu, dù cho khoảng cách có xa đến đâu. "Em" còn được so sánh với "cỏ hoa", là hình ảnh của sự tươi mới, sinh động, mang đến cảm giác bình yên và ngọt ngào, như chính tình yêu của cô gái dành cho người con trai. Câu "Tình em như sông dài" càng nhấn mạnh thêm sự vĩnh cửu, không bao giờ dứt của tình cảm "em", luôn bao la, rộng lớn, đồng hành cùng người yêu suốt cả cuộc đời. Hình tượng "em" trong bài thơ là sự kết hợp giữa sự dịu dàng, tình cảm thiết tha và sự kiên cường, bền bỉ. Tình yêu của "em" dù ở xa vẫn vẹn nguyên, không thay đổi theo thời gian, không gian, và là nguồn động viên, an ủi cho người yêu dù họ có đi xa đến đâu.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Gửi em dưới quê làng" của Hồ Ngọc Sơn đã khắc họa thành công hình tượng người con gái với tấm lòng thủy chung, son sắt. Hình ảnh "chiếc lá xa cành" được dùng để so sánh với sự xa cách giữa người yêu, nhưng khác với chiếc lá mất đi màu xanh, tình yêu của cô gái vẫn “xanh rời rợi”, tươi tắn, mạnh mẽ. Điều này cho thấy tình yêu của cô gái không hề phai nhạt dù người yêu đi xa. Qua các hình ảnh so sánh giàu sức gợi: “như khe suối”, “như cỏ hoa”, “như sông dài”, tác giả đã thể hiện được sự bền bỉ, mãnh liệt, dạt dào của tình yêu. Khe suối, cỏ hoa, sông dài đều là những hình ảnh của thiên nhiên, mang vẻ đẹp bền vững, trường tồn với thời gian, tượng trưng cho sự chung thủy, son sắt của cô gái. Tình yêu của cô không chỉ đơn thuần là sự nhớ thương, lưu luyến mà còn là sự âu yếm, thiết tha, theo đuổi người yêu đến tận cùng. Hình ảnh “chảy theo anh khắp đường”, “theo anh dài nương rẫy” cho thấy sự theo sát, sự gắn bó bền chặt, không gì có thể chia cắt. Qua đó, hình tượng người con gái trong bài thơ hiện lên với vẻ đẹp đằm thắm, dịu dàng nhưng cũng rất kiên trung, mạnh mẽ, thể hiện sức sống mãnh liệt của tình yêu chân thành.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong bài thơ "Gửi em dưới quê làng" của Hồ Ngọc Sơn, nhân vật "em" hiện lên với vẻ đẹp dịu dàng, thủy chung và giàu lòng yêu thương. Dù người yêu ra đi, dù khoảng cách địa lý có kéo dài bao xa, tình yêu và sự chờ đợi của "em" vẫn luôn bền chặt, không thay đổi theo thời gian. Bằng những hình ảnh thiên nhiên gần gũi, tác giả đã khắc họa rõ nét tâm hồn đẹp đẽ của người con gái nơi quê nhà - một biểu tượng của tình yêu bền bỉ, sự hy sinh lặng thầm nhưng cao quý. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, bài thơ đã đặt ra một sự đối lập đầy ý nghĩa giữa hình ảnh chiếc lá xa cành với sự úa tàn, héo hon và tình yêu của "em" vẫn xanh rời rợi dù xa cách người thương. Câu hỏi tu từ trong bài thơ không chỉ bộc lộ sự ngạc nhiên của người ra đi mà còn thể hiện vẻ đẹp trong tâm hồn người ở lại - một tình yêu vững bền, không phai nhạt theo thời gian. Ở những câu thơ tiếp theo, tác giả đã sử dụng hàng loạt hình ảnh thiên nhiên để ví von tình yêu của "em" như khe suối - một dòng nước nhỏ, lặng lẽ nhưng không bao giờ ngừng chảy. Dù anh đi xa, tình yêu ấy vẫn luôn song hành, luôn âm thầm dõi theo như suối nguồn không cạn kiệt. Hình ảnh này gợi lên sự nhẹ nhàng nhưng bền bỉ, vừa thể hiện nỗi nhớ thương da diết, vừa là biểu tượng của sự chờ đợi kiên trì. Không chỉ có khe suối, tình yêu của "em" còn được ví như cỏ hoa - những thứ nhỏ bé, giản dị nhưng lại mang sức sống mãnh liệt. Dù nắng mưa, dù mùa màng thay đổi, cỏ hoa vẫn tồn tại, vẫn vươn mình để khoe sắc. Cũng giống như vậy, tình yêu của "em" không hề lung lay dù anh có đi xa đến đâu. Nó vẫn dịu dàng, ân cần, vẫn âm thầm theo bước chân anh trở thành nguồn động viên, tiếp thêm sức mạnh cho người mình yêu. Nếu như khe suối thể hiện nỗi nhớ không ngừng, cỏ hoa tượng trưng cho sự ân cần, dịu dàng thì hình ảnh con sông cuối bài thơ chính là biểu tượng của lòng thủy chung, sự kiên nhẫn và chờ đợi vô điều kiện. Sông dài là biểu tượng của sự vĩnh cửu, không có điểm dừng. Tình yêu của "em" cũng vậy - nó không chỉ là nỗi nhớ nhất thời, không phải chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc mà là một tình cảm sâu sắc, kéo dài theo năm tháng. Dù xa cách bao lâu, dù người đi có biền biệt tháng ngày, tình yêu ấy vẫn không đổi thay. Hình ảnh con sông trôi mãi về phía trước vừa gợi lên sự thủy chung, vừa thể hiện lòng kiên nhẫn, sẵn sàng chờ đợi mà không hề oán trách. Có thể nói, nhân vật "em" trong bài thơ chính là hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp của người con gái Việt Nam - thủy chung, dịu dàng nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ. Tình yêu của "em" không chỉ đơn thuần là một cảm xúc mà còn trở thành một sức mạnh tinh thần giúp "anh" vững bước trên chặng đường phía trước. Đó không phải là sự đợi chờ trong đau khổ hay yếu đuối mà là một sự chờ đợi đầy tự tin, đầy hy vọng. Qua bài thơ "Gửi em dưới quê làng", nhà thơ Hồ Ngọc Sơn đã vẽ nên hình tượng một người con gái với tình yêu thủy chung, dịu dàng nhưng bền bỉ. Bằng việc sử dụng những hình ảnh thiên nhiên giàu ý nghĩa như khe suối, cỏ hoa, sông dài, tác giả không chỉ thể hiện tình yêu sâu sắc của nhân vật "em" mà còn tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn của người con gái trong tình yêu. Tình yêu ấy không chỉ là sự chờ đợi mà còn là một nguồn động viên, một niềm tin mãnh liệt giúp người đi xa luôn cảm thấy ấm áp trên hành trình của mình.
Bảng tin